“Nhất định, nhất định rồi!” Tôi bỗng nhiên méo xệch mặt.
Không phải chứ, sao tôi lại có cảm giác vị cục trưởng này có tính cách rất giống một người nào đó mà tôi cực kỳ ghét vậy?
“Tiểu Dạ, bọn tôi xong rồi đây!”
Vừa nhắc Tào Tháo, thì Tào Tháo đã đến, Thẩm Khoa vừa kéo tay Từ Lộ vừa gọi to về phía tôi.
Vị cục trưởng vừa nghe thấy tiếng Thẩm Khoa, lập tức quay đầu lại, nheo mắt nhìn, sau đó nở nụ cười rạng rỡ đến mức không phù hợp với tuổi tác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây