Mắt Thẩm Khoa đột nhiên sáng lên, khóe miệng hiện lên nụ cười đầy ẩn ý: “Hay là đến quê tớ nghỉ hè đi.”
Nhóc con đó hoàn toàn coi tôi như người vô hình, liên tục liếc mắt nhìn Từ Lộ, thấy cô ấy không nói gì, thì vội vàng thêm mắm thêm muối: “Tuy hơi xa một chút, nhưng ở đó có núi có sông, thác nước này, cầu treo này, đủ cả, chắc chắn còn hấp dẫn hơn cả những khu du lịch nổi tiếng!”
“Thật không?” Từ Lộ chớp chớp đôi mắt to tròn, có vẻ đã hơi động lòng.
“Chắc chắn là thật rồi!”
Thấy lời mình nói có tác dụng, Thẩm Khoa càng thêm hăng hái, miệng lưỡi thoăn thoắt, thao thao bất tuyệt giới thiệu về những điểm tốt đẹp ở quê mình, cứ như thể những danh lam thắng cảnh, di sản văn hóa thế giới của UNESCO đều không đáng để so sánh với quê của cậu ấy, khiến tôi bị cậu ấy phun cho mặt đầy nước miếng, còn Từ Lộ thì bị cậu ấy dỗ dành đến mức ngây người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây