Thật khó hiểu, tôi thật sự không hiểu nổi.
Tôi gãi đầu, đang định quay về phòng ngủ một giấc, tranh thủ sắp xếp lại dòng suy nghĩ hỗn độn, thì một bàn tay bất ngờ kéo lấy vạt áo tôi.
Tôi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt sợ hãi của Yumi.
“Tôi sợ, anh ở lại với tôi được không? Chỉ một lúc thôi!” Cô ấy nỉ non, giọng nói đầy vẻ đáng thương.
Tôi có chút lúng túng, bản thân tôi vốn không có sức chống cự với phụ nữ, đặc biệt là với người phụ nữ đang tỏ ra yếu đuối, cần được che chở trước mặt này. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng tôi đã đồng ý ở lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây