“Tên nhóc kia, quay lại tìm dấu chân cho tôi, chạy lung tung có ích lợi gì chứ!” Tôi túm lấy cổ áo cậu ta rồi quát lớn.
Quả nhiên như tôi dự đoán, ở chỗ tôi ngất xỉu không chỉ có dấu chân phụ nữ rõ ràng, mà còn có vết kéo lê vật nặng, không cần dùng não suy nghĩ, tôi đã tự giác phán đoán, vật nặng kia nhất định là tôi. Thảo nào sáng nay thức dậy, phát hiện trên lưng có rất nhiều đất khô.
Haiz, cô nhóc kia, thật là thô lỗ!
Dấu chân rất lộn xộn và loạng choạng, tạo thành một đường ngoằn ngoèo, có thể thấy Trương Văn Di kỳ thực muốn đi đường thẳng ngắn nhất, nhưng do trên tay kéo theo thứ gì đó khá nặng đối với cô ấy, sau khi cô ấy vô tình vấp ngã vài lần, cuối cùng đã từ bỏ, chuyển sang đường cong không mấy tôn trọng tôi, đáng thương cho chiếc áo khoác hàng hiệu của tôi!
Đường này kéo dài đến sườn núi bên trái, đi khoảng hơn 300 mét, cuối cùng đột ngột biến mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây