Tôi kéo chặt áo khoác, lấy trong túi thêm một nắm người rơm ném mạnh ra xa, vừa định quay người bỏ đi, thì đột nhiên một cảnh tượng đập vào mắt khiến tôi chết lặng, sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy những người rơm rơi rải rác trên bãi cỏ úa vàng bỗng nhiên động đậy, như chúng có sinh mệnh. Chúng dùng cánh tay gầy guộc chống xuống đất, chầm chậm, từng chút từng chút một bò về phía tôi, hơi lạnh thấu xương từ lòng bàn chân bốc lên, lan lên sống lưng, rồi lan lên tận đỉnh đầu, tôi gần như có thể cảm nhận được tóc gáy mình đang dựng đứng cả lên.
Sợ hãi! Là sợ hãi! Cảm giác sợ hãi quen thuộc đó vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi, như thể tôi vừa mới trở lại đêm hôm qua vậy.
Toàn thân tôi run rẩy vì sợ hãi, chỉ cảm thấy có thứ gì đó đang từ từ di chuyển về phía mình, phát ra tiếng động chói tai khó nghe.
Tiếng động đó giống như có vật gì đó nặng nề bị kéo lê trên nền đá sắc nhọn, lại giống như tiếng móng tay cào mạnh lên mặt kính nhẵn bóng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây