Bà đồng suy nghĩ một lúc, lắc đầu: “Bà cũng không biết. Bởi vì 30 năm qua chỉ có cô gái đó biến thành quỷ dữ báo thù, sau đó cũng có rất nhiều người học theo, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một cái xác chết, nằm xuống rồi thì vĩnh viễn không bao giờ dậy nữa.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm: “Xem ra lần đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, hoặc là có người giả thần giả quỷ. À, vừa rồi bị bà dọa sợ, suýt chút nữa thì con thật sự tin rằng thi thể của Trương Tuyết Vận sẽ biến thành oan hồn ra ngoài giết người đó. Thật nực cười! Trương Tuyết Vận cũng thật là điên rồ, vậy mà lại tin vào những lời đồn đại vô căn cứ này, còn tự kết liễu đời mình.”
“Cậu nói vậy là sao? Không cho phép cậu sỉ nhục chị Tuyết Vận!” Tiểu Tam Tử trừng mắt nhìn tôi.
Tôi cười khẩy: “Tôi nói thật đấy, chị ấy sắp xếp căn hầm y như những gì bà ngoại cậu vừa nói, không biết đã nghĩ gì!”
“Cái gì!” Bà đồng hoảng hốt, bà ấy đứng dậy, sải những bước chân vội vã không phù hợp với lứa tuổi của mình, chạy như bay xuống hầm, kéo cửa ra, khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi càng trở nên hoảng sợ hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây