Sự sa sút, suy sụp tràn ngập trong tâm trí tôi, tôi uể oải đi ra ngoài, mặc kệ thế nào, có một việc tôi nhất định phải làm.
Khi Mễ Tĩnh Vân và Vương Thành Đức cùng nhau té xuống lầu, môi của ông ta mấp máy không ngừng, hình như cố gắng nói gì đó với tôi. Đầu tôi bắt đầu cố gắng hình dung lại khẩu hình lúc đó của ông ta, sáng nay đến hỏi một vị giáo sư hiểu khẩu hình miệng, ông ấy nói cho tôi biết, đó là chữ - nhật ký.
Tôi bừng tỉnh, cảm thấy mọi thứ đều đã sáng tỏ, đúng rồi, nhật ký, không ngờ Vương Thành Đức còn để lại một chiêu này!
Tôi chầm chậm đi đến tiệm tạp hóa của Vương Thành Đức, vài ngày trước nơi đây đã được dán giấy niêm phong, ban ngành liên quan đã liên lạc với người thân của ông ta để giải quyết hậu sự. Bởi vì ở đây mới có người chết, cộng thêm tòa nhà ma khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật, phụ cận nơi đây càng thêm tiêu điều. Tôi nhắm ngay lúc không có ai, âm thầm dùng dây kẽm mở cửa ra, nhanh chóng lẻn vào trong.
Kéo cửa xuống, tôi hít sâu một hơi, sau đó mới bắt đầu tìm kiếm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây