“Tớ thật sự không thể hiểu nổi cậu!” Dương San San dữ tợn nói: “Rốt cuộc cô ta có điểm gì khiến cậu yêu thích, con nhỏ đáng ghét đó! Tớ thật sự ghen tỵ, cực kỳ ghen tỵ với cô ta!” Cô ta điên cuồng bóp cổ Nghê Mỹ, vừa bóp vừa lắc: “Cậu có biết hay không, chỉ có tôi mới quan tâm đến cậu, chỉ có tôi mới yêu cậu! Chỉ có tôi!”
Nghê Mỹ hét lên: “Buông tay ra mau, San San, tớ đau quá.” Cô ta cố gắng kéo tay Dương San San ra.
“Cậu không hiểu sao, từ trước đến giờ cậu không rõ tấm lòng của tôi sao.” Mặt Dương San San nổi đầy gân xanh, cô ta đè Nghê Mỹ xuống sàn, tức giận quát lên: “Cậu là đồ chết tiệt, uổng công tôi thích cậu như thế, tại sao cậu suốt ngày câu tam đáp tứ? Tôi kém Mễ Tĩnh Vân chỗ nào hả? Cậu nói đi!”
Nghê Mỹ đau khổ vặn vẹo cơ thể, tức giận vô cùng, một lát sau cả người xụi lơ.
Lúc này Dương San San mới thanh tỉnh lại, cô ta vỗ vỗ mặt Nghê Mỹ, lo lắng gọi: “A Mỹ, cậu không sao chứ? Tớ xin lỗi, khi nãy không biết tại sao tớ lại làm vậy…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây