Cô ta đã bị dọa chết với dáng vẻ hồn bay phách tán như thế…
Dương San San ngơ ngẩn nhìn về phía xa với gương mặt vô cảm, dường như ngay cả trái tim cũng đã chết vào khoảnh khắc này.
Một lúc lâu sau, cô ta kể tiếp: “Ba con quỷ đó dĩ nhiên là tôi, Mễ Tĩnh Vân và Hoàng Quyên giả trang thành. Khi chúng tôi phát hiện tim của Nghê Mỹ đã ngừng đập thì ai cũng sợ hãi. Chỉ có Mễ Tĩnh Vân vẫn rất bình tĩnh, cô ta thấp giọng nói với hai người chúng tôi một câu mà khiến cả đời tôi không bao giờ quên được.”
“Cô ta nói, người chết cũng có quá khứ, đó là bằng chứng cho việc họ từng sống trên đời. Nhưng họ chắc chắn không có tương lai bởi tương lai là đặc quyền chỉ người sống mới có, vì thế chúng ta có quyền lựa chọn tương lai.”
“12 giờ tối nay, tôi và Tiểu Quyên đều ngủ say trong phòng của bản thân, sau khi chúng tôi học tiết tự học buổi tối xong thì không hề ra cửa. Mà San San thì ngủ trong nhà Nghê Mỹ, nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy lại phát hiện cô ta ngã trong phòng vệ sinh. Trên người không có ngoại thương mà chỉ cầm một quả táo đã được gọt trong tay, hơn nữa trên bàn trang điểm còn có một ngọn nến đã cháy hết, trong tình huống này, mấy người cho rằng những cảnh sát thông minh đó sẽ nghĩ gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây