Thẩm Khoa nhìn mặt đất một chút nghi ngờ hỏi: “Nhưng Tiểu Dạ, cậu không nghĩ tới chúng ta đã đi lại không biết bao nhiêu lần, dấu chân có lẽ cũng loạn hết lên rồi!”
Tôi lắc đầu một cái: “Đường đi lớn vậy cơ mà, chắc chắn dấu chân cô ấy sẽ không bị chúng ta dẫm lên. Mặc dù chúng ta không phải người giám định dấu chân chuyên nghiệp nhưng cẩn thận tìm chắc sẽ tìm được thôi. Đúng rồi, cô ấy mất tích ở căn nhà bên phải tầng 5, chúng ta bắt đầu từ chỗ này đi!”
Dựa theo những gì Từ Lộ nhớ lại, tối nay Vương Phong đi một đôi giày đế bằng. Tôi thử so sánh dấu giày của bốn người với nhau tìm được dấu giày của cô ấy, một người có dấu giày hoa cúc tương tự. Thấy được dấu giày ở căn nhà này quanh quẩn rất lâu, có lẽ đang suy nghĩ gì đó, sau đó cô ấy đi vào trong phòng, đứng ở trước cửa sổ có thể nhìn thấy tháp đồng hồ sau đó đi ra ngoài.
Đồng thời tôi còn phát hiện, dấu chân Vương Phong rời khỏi đây rất lộn xộn. Bước chân của cô ấy không ổn định, đi loạn xạ xuống cầu thang.
“Hôm nay cô ấy có nói cơ thể không khỏe hay gặp chuyện gì khác không?” Tôi quay lại hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây