Cuối cùng tôi cũng không tiếp tục suy nghĩ về những chuyện này. Tôi đã hiểu đạo lý “cảm thấy đủ”. Dù sao nếu thật sự chọc giận người cha thối đó thì cũng không có kết quả tốt. Mãi sau này, tôi mới biết chuyến “công tác” của bố tôi ẩn giấu một bí mật rất lớn, nhưng là trong một câu chuyện ma quái khác…
Hai tháng nghỉ hè dài đằng đẵng trôi qua, bố tôi không nuốt lời. Ông ấy thật sự đã cho tôi theo học trường THPT Số 2 trong trấn nhỏ này, tôi được xếp vào lớp 10-5.
“Dạ Bất Ngữ! Hừ, đúng là oan gia ngõ hẹp. Không ngờ tôi lại chung lớp với cậu!” Đột nhiên có người vỗ vào vai khiến tôi giật mình, theo phản xạ bắt lấy bàn tay ấy. Tay mềm mềm, xinh đẹp và rất nhỏ. Là tay con gái! Tôi suy nghĩ, vẫn giữ cái tay kia không buông, xoay người lại…
Quả nhiên là cô gái nhỏ Trương Lộ. Cô ấy sững sờ nhìn tôi, cả khuôn mặt đỏ bừng, quên cả việc phải tránh tay của tôi.
Đứng cạnh cô ấy còn có ba người. Bọn họ nhìn chúng tôi rồi nhanh chóng xì xào bàn tán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây