Chúng tôi cũng gấp rút vào theo. Nhưng lúc này, cô ta đang cách chúng tôi 50m bỗng nhiên biến mất, không một dấu hiệu báo trước, tựa như bốc hơi vào không khí. Tôi và Trương Lộ đồng thời phanh gấp.
“Có… Có chuyện gì vậy?” Cả người cô ấy run rẩy vì kinh hãi.
“Để tôi qua xem thử.” Lòng hiếu kỳ không sợ chết lại xông lên đầu, tôi bước xuống xe đạp.
Tôi đã đi qua ngõ nhỏ này trăm ngàn lần, đi tới đi lui đều chỉ có một con đường thẳng tắp, không có bất kỳ lối rẽ hay cánh cửa nào. Đường ngõ là đường bê tông dài hơn 500m, rộng chưa tới 3m, hai bên được quây bằng tường cao hơn 5m. Con đường này cho dù đạp xe qua cũng phải mất hơn 2 phút, huống chi là đi bộ. Cô gái kia không thể đột nhiên biến mất!
“Vậy tôi phải làm sao?” Trương Lộ nói vẻ đáng thương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây