Sự thật chứng minh cảm giác của Thạch Lỗi không hề sai. Vừa rồi trong điện thoại Trác Thiếu Quân nói với Viên Mục Dã rằng buổi tối hôm nay cậu ta sẽ tới đón cậu đi, bảo cậu hãy nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng. Để không bị mọi người phát hiện, Viên Mục Dã cố gắng hết sức biểu hiện thật tự nhiên, nhưng cậu càng làm vậy, Thạch Lỗi và Đoàn Phong càng sinh nghi.
Ăn cơm tối xong, mọi người chơi cả ngày đều đã thấm mệt. Vì thế Viên Mục Dã đề nghị về phòng nghỉ ngơi sớm một chút, sáng ngày mai cậu sẽ gọi mọi người dậy ra bờ biển ngắm mặt trời mọc. Lý do Viên Mục Dã nói vậy là để đánh mất mối nghi ngờ của Thạch Lỗi và Đoàn Phong, bởi vì hôm nay cậu nhiều lần phát hiện hai người này luôn nhìn chằm chằm mình không dời mắt.
Viên Mục Dã thầm biết rõ Đoàn Phong và Thạch Lỗi rất hiểu cậu. Mặc dù mấy hôm nay cậu đã cố hết sức biểu hiện thật bình thường, nhưng vẫn khiến họ sinh nghi, cho nên, nếu muốn hoàn thành chuyện này, cậu cần phải đi bất ngờ mới được.
Nửa đêm, khi phần lớn đều đang chìm trong giấc mộng đẹp, một bóng người lặng lẽ ra khỏi phòng... Để không đánh động những người khác cùng tầng, đối phương cũng không chọn đi thang máy, mà là bước nhanh tới cầu thang, chuẩn bị đi bộ xuống lầu.
Ai ngờ cậu chưa xuống được hai tầng đã thấy một bóng người quen thuộc bất chợt xuất hiện dưới bậc thang cách đó vài bước, người này nhìn cậu với vẻ mặt trách móc: “Đây là tầng 17, cậu thật sự muốn đi xuống từng tầng như vậy à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây