Vết thương của Đoàn Phong còn nghiêm trọng hơn Viên Mục Dã nghĩ rất nhiều, nếu là người bình thường bị thương như vậy thì chắc chắn đã không đợi được đến khi Viên Mục Dã khôi phục lại ý thức...
Lúc này Thạch Lỗi nhìn thấy miệng vết thương của Đoàn Phong đã bắt đầu khép lại, thì cảm thán nói: “Sao tôi cảm thấy so với hai người, tôi chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn nhỉ?”
Viên Mục Dã không lên tiếng, chỉ nặng nề nhìn ra ngoài cửa sổ, trước đó cậu vẫn luôn cảm thấy mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của mình, không ngờ rằng lần này lại khiến Đoàn Phong bị thương... Đây là chuyện cậu tuyệt đối không thể chịu đựng được, cho nên cậu nhất định phải nghĩ ra cách giải quyết triệt để trước khi chuyện lần này tái diễn.
Đoàn Phong thấy sắc mặt Viên Mục Dã không được tốt, thì giả vờ thoải mái nói với Thạch Lỗi: “Cậu nhìn xem tôi bị chảy nhiều máu như vậy, ít nhiều gì cậu cũng nên làm trọn đạo chủ nhà, tiếp đãi tôi một bữa no nê chứ hả?”
Thạch Lỗi biết Đoàn Phong cố ý bảo mình ra ngoài, nên hừ một tiếng, nói: “Được rồi, anh cứ chờ đó, tôi sẽ gọi cho anh một bát bún tiết vịt để bồi bổ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây