Nghe Trác Thiếu Quân nói như vậy, Viên Mục Dã thở dài: “Nhưng nếu cậu không rời khỏi đây, sớm muộn gì cậu cũng sẽ phải đối mặt với cuộc đối đầu giữa hai bên… Cậu có nghĩ đến lúc đó phải làm gì không?”
Trác Thiếu Quân nói với vẻ mặt phức tạp: “Tôi không dám nghĩ… Thật ra tôi vẫn luôn trốn tránh vấn đề này, tôi cảm thấy chỉ cần nó chưa xảy ra thì tôi chưa cần phải đối mặt với điều đó.”
Viên Mục Dã bất đắc dĩ nói: “Trốn tránh không giải quyết được vấn đề, cuối cùng cậu vẫn phải đối mặt với tất cả.”
Trác Thiếu Quân gật đầu: “Tôi biết rõ chứ, nhưng có một số việc nói thì dễ nhưng làm lại rất khó… Cô y tá tên Lý Bình kia chủ động tiếp xúc với tôi là vì muốn tôi lựa chọn, tiếp tục làm kẻ phản bội của tộc đàn hay trở lại với họ và làm con người cũ.”
Viên Mục Dã thở dài: “Tôi biết nhất định Lý Bình đã nói gì đó khi chủ động tiếp xúc với cậu. Cậu không muốn nói thì tôi cũng không hỏi, nhưng tôi hy vọng cậu có thể hiểu được, chúng tôi không phải là người gây chiến và lại càng không muốn giết sạch đồng loại của cậu… Nếu không lúc trước chúng tôi đã không chọn thả đồng loại của cậu xuống dưới rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây