Nghe Trác Khải Phong nói chuyện hời hợt như thế, ông Tôn cười lạnh: “Buông xuống? Ông có thể hỏi những người đứng sau tôi xem, ai trong bọn họ có thể buông xuống nỗi đau khổ khi mất con?”
Trác Khải Phong nhìn mọi người một lượt: “Không bỏ xuống được thì thế nào? Hôm nay mọi người đến đây làm loạn có thể thay đổi được điều gì? Những thanh niên đã qua đời đó có thể sống lại sao? Con của tôi cũng có thể sống lại sao?!”
Lúc này có một người đứng sau lưng ông Tôn, là cha của Ngô Vũ Phong rốt cục không nhịn được nữa mà lên tiếng: “Ông Trác, ông không thể nói như vậy được, hôm nay chúng tôi đến đây thì cũng chứng tỏ chúng tôi đã điều tra rõ ràng chân tướng sự việc rồi. Không bằng hôm nay mọi người đều nói rõ đi, những khoản nợ này tính thế nào?”
Trác Khải Phong cười lạnh: “Chuyện này đúng là nực cười, chuyện của con cái các người thì liên quan gì đến nhà họ Trác chúng tôi?”
Cha Ngô Vũ Phong nổi giận: “Trác Khải Phong! Ông đừng có mà không biết xấu hổ, Ngô Vũ Phong và con của bọn họ chết thế nào trong lòng ông không rõ ư?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây