Viên Mục Dã ngẫm nghĩ: “Cho nên việc Trác Thiếu Quân luôn không chịu về nhà quản lý công ty, thật ra là vì trốn tránh cha của cậu ta?”
Trác Thiếu Quân gật đầu: “Từ mức độ nào đó có thể nói như vậy, có điều... lý do chủ yếu là vì cậu ta muốn bảo vệ con mèo hoang nhỏ trong lòng cậu ta.”
Viên Mục Dã tò mò: “Mèo hoang? Sau đó Trác Thiếu Quân lại nuôi mèo hoang nữa à?”
Nhưng Trác Thiếu Quân lại lắc đầu: “Sau khi con mèo hoang nhỏ kia bị ném chết không bao lâu, cậu ta tặng con mèo trắng cho người khác, còn cậu ta cả đời này sẽ không bao giờ nuôi mèo nữa.”
Viên Mục Dã cau mày: “Vậy con mèo hoang mà cậu nói là cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây