Lúc này Triệu Cẩm Bưu mới nhận ra con trai mình đã không còn là cậu bé yếu đuối năm xưa, nhưng tất cả đều đã muộn. Triệu Chính Phi không hề do dự nện thật mạnh cục đá lên đầu Triệu Cẩm Bưu.
Sức lực ấy cũng không đủ để đập chết tươi Triệu Cẩm Bưu. Triệu Chính Phi vốn có thể đập thêm vài nhát nữa, nhưng anh ta lại ném cục đá đi với vẻ mặt không cảm xúc, sau đó vươn hai tay bóp chặt cổ Triệu Cẩm Bưu.
Có lẽ nằm mơ Triệu Cẩm Bưu cũng không ngờ rằng, có một ngày mình sẽ chết trong tay đứa con trai ruột thịt. Hơn nữa, Viên Mục Dã có thể nhận ra, khi Triệu Chính Phi đập cục đá vào đầu Triệu Cẩm Bưu, anh ta không có một tia do dự, rõ ràng không phải lần đầu tiên ra tay giết người… So sánh với Triệu Chính Phi, dù là Trác Thiếu Quân trước đây hay là Trác Thiếu Quân hiện tại đều chỉ có thể xem như kẻ ngây ngô ngốc nghếch mà thôi.
Ai ngờ ngay trước lúc ký ức cuối cùng của Triệu Cẩm Bưu biến mất, Viên Mục Dã đột nhiên bị một luồng sáng cách đó không xa gây chú ý. Nếu cậu không nhìn nhầm, đó ắt hẳn là điểm phản xạ của ống kính máy ảnh.
Sau khi định thần lại, Viên Mục Dã lập tức xoay người ra khỏi khu rừng. Thấy thế, Thạch Lỗi cười hỏi: “Thế nào? Đã nhìn thấy bí mật gì không thể cho ai biết vậy?!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây