Bên trong quán cà phê, Viên Mục Dã xuất thần nhìn chằm chằm cốc cà phê mới được đổi trên bàn, cậu hiểu rõ hành động khi nãy của mình hoàn toàn làm theo bản năng, may mà đây chỉ là một cốc cà phê, nếu đổi thành người... thì hậu quả khó mà lường được.
Đoàn Phong thấy Viên Mục Dã cứ nhìn chằm chằm vào cốc cà phê đến xuất thần, anh ta thở dài, nói: “Đừng nghĩ nhiều, cho dù thế nào thì khi nãy cậu cũng đã khống chế được bản thân rồi.”
Viên Mục Dã không nói chuyện, bởi vì cậu biết Đoàn Phong đang an ủi mình, cậu tiếp tục nhìn cốc cà phê đến xuất thần, trong lòng không ngừng nghĩ đến những lời Lỗ Phong vừa nói...
Mặc dù trong lòng Viên Mục Dã không tin vụ án này sẽ kết án vội vàng như thế, nhưng cậu vẫn gọi điện cho cục cảnh sát, hỏi thăm tình hình vụ án thi thể bị nhét trong thùng dầu ném xuống biển thế nào rồi? Không ngờ lại nhận được câu trả lời là chuẩn bị kết án!
Đoàn Phong nghe xong liền đập một phát xuống mặt bàn: “Không có Từ Lệ, đám người đó không ai muốn làm việc sao? Chết nhiều người như vậy mà cũng có thể cưỡng ép kết án?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây