Sau khi nói chuyện với Lỗ Văn Ngọc một chút, Viên Mục Dã và Đoàn Phong biết được mấy ngày nay Lỗ Phong vì tìm thận cho cô ta mà đã bôn ba khắp nơi, nhưng hình như không được thuận lợi cho lắm. Vì bản thân đã biết trước được kết quả, nên Viên Mục Dã cũng không biết nên an ủi cô ta thế nào...
Thật ra, Viên Mục Dã đã từng đọc qua hồ sơ của Lỗ Văn Ngọc, cô ta có nhóm máu AB, đây được coi là đối tượng dễ tiếp nhận nguồn tạng nhất trong tất cả các nhóm máu (nhóm máu AB có thể nhận được tạng từ các nhóm máu O, A, B, AB), cho dù không phải người thân thích cũng rất dễ tìm được người hiến tạng phù hợp.
Nhưng hiến tạng không phải là hiến máu, làm gì có ai tình nguyện cắt một bên thận khỏe mạnh của mình cho người lạ chứ? Cho nên tình trạng của Lỗ Văn Ngọc hiện giờ cũng giống như đa số những người chờ được hiến tạng khác, đó là chờ người trong danh sách đăng ký hiến tạng chết đi, cứ chờ đợi như vậy thì đương nhiên xác suất nhận được sẽ vô cùng thấp....
Những nguồn “thận sống” trước đây Lỗ Phong tìm đến đa phần là những kẻ vô thân vô cố không có bất cứ liên hệ gì với ai, cho dù mất tích mấy năm cũng không có ai phát hiện ra, cho nên dễ dàng ra tay, nhưng người bình thường lại khác. Hơn nữa, hiện giờ trong nước đang có bọn Viên Mục Dã theo sát, chặn trước chặn sau, ở nước ngoài thì có K Bích chặn đường, cho nên trong thời gian ngắn hắn khó có thể tìm được nguồn thận phù hợp cho Lỗ Văn Ngọc.
Lúc Viên Mục Dã và Đoàn Phong đi ra khỏi phòng bệnh của Lỗ Văn Ngọc, vừa hay nhìn thấy Lỗ Phong với vẻ mặt khó coi từ trong thang máy đi ra, xem ra là sau khi nhận được điện thoại của bảo vệ thì vội vàng chạy về... Vì không muốn quấy rầy đến con gái trong phòng, Lỗ Phong vẫn ra vẻ khách sáo chào hỏi với Viên Mục Dã, sau đó mời bọn họ xuống tầng dưới uống cà phê.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây