Triệu Hán Minh nói xong câu cuối cùng đã khóc không thành tiếng, cho đến bây giờ Viên Mục Dã chưa từng thấy một người đàn ông nào có thể khóc đến thương tâm như vậy, nên cậu mở lời an ủi: “Sinh lão bệnh tử không ai tính được, cũng may bây giờ hai người đã có một cô con gái đáng yêu, điều này có thể chứng minh lựa chọn của mẹ cô bé không sai, cô ấy ở dưới chín suối cũng có thể nhắm mắt.”
Không ngờ Triệu Hán Minh lại cười lạnh nói: “Nếu có thể... tôi tình nguyện để Tiểu Ái chết cùng mẹ nó, ít ra nó sẽ không phải gánh nghiệp nặng như bây giờ.”
Viên Mục Dã không hiểu rõ ý của Triệu Hán Minh, nên hỏi lại: “Tiểu Ái làm sao? Cô bé có vấn đề gì ư?”
Triệu Hán Minh nhìn về phía phòng con gái, sau đó nặng nề nói: “Tiểu Ái từ khi ra đời đã bị suy tim bẩm sinh, phải uống thuốc từ nhỏ, không được dừng ngày nào... cho dù như vậy bác sĩ nói khả năng con bé sống được đến khi thành niên vô cùng thấp.”
Viên Mục Dã im lặng, có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến Triệu Hán Minh bán đứng Từ Lệ... Tiểu Ái đáng yêu như vậy, nếu như không làm tổn thương đến người khác, Viên Mục Dã sẽ nguyện ý dốc hết sức cứu cô bé, nhưng nếu vì cứu người mình yêu thương mà hy sinh người khác? Đạo lý này nói thế nào cũng không hợp lý!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây