Viên Mục Dã thớ dài nói: “Ham muốn của con người sẽ dần mở rộng theo tuổi tác, một đứa trẻ vài tuổi đòi mẹ chỉ là một món đồ chơi trị giá một đến hai trăm tệ, bởi vì nhận thức và cái nhìn của nó chưa đủ sâu sắc, nhưng một đứa trẻ mười mấy tuổi lại khác, nếu tôi nhớ không nhầm thì cậu bé đó muốn mua một phiên bản đồ chơi mô hình giới hạn, một cái là mười hai nghìn, tổng cộng là mười hai cái, anh thử tính xem là bao nhiêu tiền?”
Đoàn Phong lập tức giật mình: “Được lắm, thật là đắt đấy!”
“Vì vậy, người mẹ đó đã từ chối đứa con của mình lần đầu tiên trong đời, nhưng cô ta lại bị đứa bé đã mất lý trí đâm chết.” Viên Mục Dã bất đắc dĩ nói.
“Chậc chậc... Chẳng nhẽ Tả Chú muốn mua những thứ này nên mới làm như vậy chăng?” Đoàn Phong trầm giọng hỏi.
Nhưng Viên Mục Dã lại lắc đầu nói: “Không đâu, tôi thấy đứa bé này có nội tâm rất nhạy cảm và hiểu những khó khăn của mẹ nó, tôi đoán lý do nó mua những đồ chơi mô hình này là vì bây giờ nó vẫn chưa trưởng thành, trong tài khoản có quá nhiều tiền sẽ dẫn đến những rắc rối không cần thiết, vì vậy nó dùng tất cả số tiền bất hợp pháp của mình để mua đồ chơi mô hình, đến khi nào nó lớn thì sẽ lấy những thứ này ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây