Trong trí nhớ của Nhiếp Hải Long, mỗi lần hắn đều sẽ đưa người hiến tạng miễn phí đến địa điểm Triệu Khôn chỉ định, giao người qua rồi thì trên cơ bản chẳng còn chuyện gì của hắn nữa, chẳng qua địa điểm giao người luôn luôn nay thế này mai thế khác. Hơn nữa để giấu tai mắt, Nhiếp Hải Long chưa bao giờ tự mình đi, đều là sai bọn đàn em đưa người đến đó.
Đoàn Phong nhíu mày hỏi: “Nói cách khác Nhiếp Hải Long cũng không biết có phải là giao người hiến tạng cho Triệu Khôn hay không?”
Viên Mục Dã gật đầu một cách bất đắc dĩ: “Đại loại vậy, chắc chắn Triệu Khôn chỉ là người trung gian trong đó, gã phát triển Nhiếp Hải Long, để hắn tìm người hiến tặng an toàn cho chúng và cuối cùng giải quyết xác chết một cách thích đáng. Nhưng đồng thời đối phương cũng chuẩn bị sẵn sẽ bỏ rơi hắn bất cứ lúc nào, cho nên Nhiếp Hải Long vốn dĩ không thể nào biết ông chủ thật sự đứng sau bức màn là ai.”
Đoàn Phong ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi tiếp tục theo dõi Mạch Tử Lâm, với phong cách làm việc của bọn chúng, không thể nào chuyển thông tin khách hàng cho ông chủ của chúng bằng chuyển phát nhanh, cho nên tôi đoán hôm nay nhất định cậu ta sẽ tự mình đưa tài liệu đến tận tay đối phương.”
Cúp điện thoại của Đoàn Phong, Viên Mục Dã vội vàng chạy về bệnh viện. Hiện giờ mục tiêu lại có thêm một bác sĩ trẻ. Ắt hẳn người này có điều kiện tiếp xúc trực tiếp với người bệnh cần cấy ghép nội tạng trong bệnh viện, lấy được thông tin của đối phương trước tiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây