Viên Mục Dã thầm hiểu cảm giác đó tuyệt đối không nhẹ nhõm như Lệ Thần nói, người bình thường bị giam dưới biển sâu như vậy, cho dù có điều kiện để sinh tồn được, thì theo thời gian trôi đi cũng sẽ suy sụp tinh thần, chứ đừng nói là trong tình huống bị nhốt trong đám bùn đất như Lệ Thần.
Hơn nữa với tình hình của Lệ Thần lúc đó, nếu không có ngoại lực giải cứu, chỉ e rằng sẽ vĩnh viễn bị chôn vùi dưới đáy biển, nhưng hắn lại tin tưởng vững chắc rằng Viên Mục Dã nhất định sẽ phát hiện ra mình mất tích rồi đi cứu mình....
Thật ra, sau đó Đoàn phong cũng từng hỏi Viên Mục Dã, lúc đó cậu đã từng nghĩ đến chuyện để Lệ Thần vĩnh viễn chìm dưới đáy biển chưa, như vậy bọn họ sẽ không cần lo lắng về loài sinh vật cổ xưa ẩn mình giữa loài người nữa.
Nhưng Viên Mục Dã lại cười bảo: “Nói ra có thể anh không tin, nhưng nhiều khi tôi đã quên đi thân phận thực sự của Lệ Thần, chỉ coi cậu ta như một người bạn con người bình thường mà thôi...”
Mấy ngày sau, phía Từ Lệ truyền tin đến, nói rằng ngoài thi thể của Lệ Thần và Đoạn Kế Uy còn nguyên vẹn, những thi thể còn lại đều chưa phân hủy hoàn toàn. Nhưng về cơ bản những nội tạng quan trọng đều bị lấy đi, xem ra là bị bọn buôn nội tạng người lấy đi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây