Pháp y Bạch thấy vậy nhanh chóng lấy túi vật chứng ra để đóng gói, sau đó đưa nó cho Từ Lệ và bảo: “Trong phần da thịt của xác chết cháy ngày hôm qua cũng có một thứ giống như vậy, theo phán đoán sơ bộ nó là một mảnh nhựa cháy... Vật liệu cụ thể của nó là gì thì phải về xét nghiệm mới biết được.”
Từ Lệ giật mình hỏi: “Một mảnh nhựa cắm vào trong da thịt? Thi thể đã cháy đến mức này mà vẫn còn để lại cho chúng ta một mảnh nhựa cháy dở? Chẳng lẽ đây là manh mối do hung thủ cố tình để lại sao?”
Viên Mục Dã cau mày: “Anh nghi ngờ là do một người làm à? Nhưng pháp y Bạch đã nói một người bị đốt cháy sau khi chết còn một người là bị thiêu sống, nếu do cùng một kẻ gây ra, vậy tại sao lại có hai kiểu chết khác nhau?”
Từ Lệ xòe tay đáp: “Làm sao tôi biết được? Tôi có phải hung thủ đâu?”
Trên đường trở về, Viên Mục Dã vẫn luôn nghĩ đến mảnh nhựa cháy dở trong hai xác chết cháy đó... Mặc dù địa điểm và nguyên nhân cái chết của hai thi thể khác nhau, nhưng bọn họ cuối cùng đều trở thành xác chết cháy, toàn bộ manh mối trên người đều bị thiêu rụi, vậy mà lại còn một mảnh nhựa giống hệt nhau?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây