Viên Mục Dã suy nghĩ một chút rồi bảo: “Vấn đề có lẽ là nằm ở bản thân trò chơi, đáng tiếc công ty game kia không phải nhà phát triển lúc ban đầu, cho nên bọn họ cũng không biết rốt cuộc game này có vấn đề gì.”
Đoàn Phong cười gian: “Cậu không cảm thấy chuyện này hơi ma mị hả?”
“Ồ? Sao anh lại nói vậy?!” Viên Mục Dã tỏ ra hứng thú.
Đoàn Phong ngẫm nghĩ rồi đáp: “Tuy trò chơi này mới nổi gần nửa năm nay thôi, nhưng trước kia đâu phải không có ai chơi, cũng đâu thấy ai xảy ra chuyện? Kết quả là sau khi tất cả nhân viên phát minh trò chơi đều thiệt mạng rồi, trò chơi mới đột ngột trở nên hot. Tôi đã xem số liệu của công ty game rồi, trước kia game này có chưa đến mấy nghìn người chơi, nhưng một tuần sau khi mười hai nhân viên phát triển game thiệt mạng, người chơi game đột nhiên tăng vọt lên mấy trăm nghìn người… Lúc này mới có những chuyện về sau. Cậu nói xem liệu có phải là mười hai người kia chết đột ngột quá cho nên hồn phách không muốn rời đi, luôn ẩn náu bên trong game mà họ phát minh ra không?”
Viên Mục Dã cười lắc đầu: “Tôi không hiểu nhiều về game lắm, nhưng kinh nghiệm trước kia nói cho tôi biết rằng, sau lưng tất cả các sự kiện ma quỷ luôn có sự thật mà người đời không biết đến… Cho nên đừng đưa ra kết luận quá sớm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây