Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 569: Đếm ngược tính mạng! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Khen mình một cách đầy vô liêm sỉ.

Tuy Tiêu Dương không biết động cơ thực sự của số 5 là gì, nhưng từ khi số 5 bước từ WC ra, hắn đã phát hiện có gì đó không ổn. Tia sát ý lóe lên rồi biến mất, và cả hộp xà bông kỳ lạ kia đều khiến Tiêu Dương cảm thấy bất an, vì vậy hắn bèn lưu ý động tĩnh của gã thanh niên áo xám.

Cũng may mà nhờ vậy, tất cả mọi người trên máy bay mới tránh được tai họa!

Gió lớn cuốn theo mây trời.

- Há há há!

Cả người số 5 đang rơi tự do trên không, gã chưa vội mở dù, mà cười như điên một hồi, hưởng thụ khoái cảm khi rơi tự do với tốc độ chóng mặt này. Đối với sự huấn luyện mà gã đã trải qua, nhảy dù quả thật là một chuyện chẳng cần lo lắng.

Lúc này số 5 vẫn chưa hề hay biết, hộp xà bông kia đang yên vị trong túi quần gã.

Sau khi nhắm mắt hưởng thụ ba giây nữa, số 5 giơ tay lên, dù “phụp” một tiếng được mở ra, thân mình số 5 khựng lại dưới tác dụng của dù, đồng thời, gã lấy kíp nổ ra, ngửa đầu nhìn máy bay phía trên, nở một nụ cười thật tươi...

Nhấn mạnh nút màu đỏ kia!

- Hãy để tôi nghe thấy tiếng nổ đầy tuyệt vời ấy nào!

Trong lòng số 5 sung sướng tới cùng cực, cùng với tiếng gió vù vù bên tai, âm thanh tích tích cũng vang lên...

- Âm thanh bom sắp nổ...

Số 5 mỉm cười tự nói:

- Không ngờ khoảng cách xa như vậy mà vẫn cảm nhận được âm thanh này...

- Âm thanh thân thương biết bao.

Số năm khép mắt lạ:

- Để tôi giúp các người đếm ngược nhé...

- Mười! Chín! Tám! Bảy! Sáu! Năm!

- Bốn

Khóe miệng số 5 cong lên...

- Ba

Bỗng nhiên, số 5 cảm thấy trong túi quần mình có thứ gì cứng cứng, gã hơi sửng sốt, đưa tay lấy nó ra...

- Hai!

- Một

Con số đỏ tươi khiến con ngươi số 5 bỗng trợn trừng, giờ phút này, số 5 ngơ ngác không biết phải làm sao, ngay sau đó là sự hoảng sợ tột độ, đôi mắt trợn tròn tới mức không thể lớn hơn nữa...

- Không!!!!!

Ầm! Ầm! Ầm!

Trên bầu trời, ba tiếng nổ mạnh cực lớn vang lên, trong khoảnh khắc khói lửa đỏ rực một góc trời! Tiếng kêu thảm thiết chỉ vang lên chưa tới một giây đã bị nổ cho tan tác!

Khi tính mạng đếm ngược!

Chỉ e tên này là người đầu tiên nhảy dù và đếm ngược tính mạng mình mà còn sung sướng đến vậy. Tiếng bom nổ gã luôn chờ mong đã mang hắn tới gặp Diêm Vương rồi!

Cho tới lúc chết, gã vẫn không thể nghĩ ra nổi, tại sao cái hộp xà bông này lại xuất hiện trong túi quần của mình, rồi chưa đầy một giây sau đó, tiếng nổ rung trời vang lên, gã hồn phi phách tán!

Bầu trời mênh mông tựa như chỉ vừa xảy ra chuyện nhỏ bé không đáng nói, gió lớn nhanh chóng thổi tan khói lửa bom nổ gây ra, bầu trời lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có.

Máy bay nhanh chóng đáp xuống sân bay Minh Châu...

Không ai trong số hành khách, kể cả Tiêu Dương biết rằng mình đã lượn một đường qua Quỷ Môn Quan. Khi tiếng bom nổ vang lên, máy bay đã rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của tiếng nổ rồi.

Trên đường băng dài của sân bay, máy bay dừng lại.

- Cuối cùng cũng tới rồi.

Máy bay hạ cánh, Tiêu Dương thở phào một hơi, trong đôi mắt là sự nhẹ nhõm thư sướng.

Đối với hắn mà nói, hắn vẫn thấy Minh Châu – nơi hắn xuất hiện đầu tiên ở thế giới hiện đại cho hắn cảm giác thân thiết hơn. Bắc Kinh nhà giàu danh giá nhiều như mây, cho dù đi tới chỗ nào cũng cảm thấy có chút áp lực.

Tuy sóng ngầm Minh Châu cũng không phải dạng vừa, nhưng lại có không ít người, không ít việc khiến hắn cảm thấy vui vẻ.

Bốn người cất bước rời khỏi sân bay, Tiêu Dương vẫn nhẹ dìu Quân Thiết Anh.

- Đại ca! Đại ca!

Vừa rời khỏi máy bay, một giọng nói đầy kích động vang lên, đồng thời một bóng người vọt lẹ về phía bọn họ, hệt như chim cắt, giọng nói hưng phấn kia cứ như thể thấy tình nhân về vậy...

Hai tay dang rộng...

Tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Dương trực tiếp lôi Chu Mạt qua, và Bạch Húc Húc cứ thế ôm chặt lấy Chu Mạt.

Sự nhiệt tình của Bạch Húc Húc khiến Tiêu Dương hơi ngaij.

Có điều lúc này, sắc mặt Chu Mạt hơi xấu hổ, không khỏi nhìn Bạch Húc Húc với vẻ đánh giá, nhìn gương mặt trắng nõn non mềm kia, y ngượng ngùng mở miệng hỏi:

- Đằng ấy... là nữ giả nam à?

Ai nấy ngẩn hết cả ra!

Dưới tình hình này mà đầu óc Chu Mạt còn lòi ra được suy nghĩ ấy, quả thực không thể không khiến người ta quỳ lạy bái phục mà.

Bạch Húc Húc buồn bực, y thấy đại ca trở về nên có hơi kích động mà thôi, ai ngờ...

- Khụ...

Bạch Húc Húc cố nhịn xúc động kéo tay Chu Mạt sờ mình để chứng minh giới tính thật, liếc mắt sang bên cạnh, khi nhìn thấy Quân Thiết Anh, đôi mắt y trợn trừng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)