Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 568: Đếm ngược tính mạng! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Người anh em, xà bông của cậu rơi này.

Câu nói kia vừa dứt, không ít sắc mặt những người đang ngồi trên máy bay trở nên kỳ lạ, liếc Chu Mạt một cái rồi lại nhìn về phía thanh niên áo xám, hình như là đang suy đoán quan hệ giữa hai người.

Có điều, lúc này trong tay Chu Mạt đang cầm một hộp đựng xà bông, đi tới phía sau lưng thanh niên áo xám, vỗ vỗ vai gã, nói với vẻ đĩnh đạc:

- Người anh em, cậu bất cẩn quá đấy, làm rơi xà bông trong WC rồi này!

Sắc mặt thanh niên áo xám khẽ đổi!

Tên của gã, chỉ có một số hiệu, số 5!

Nhiệm vụ của số 5 trên chuyến máy bay này chỉ có một, đó chính là nhấn kíp thuốc nổ, làm nổ máy bay! Sau khi trà trộn vào chuyến bay một cách thuận lợi, số 5 lấy một hộp đựng xà bông nhìn trông chẳng chút thu hút nào ra, sau khi nhốt mình trong WC hồi lâu, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.

Việc tiếp theo gã cần làm là chỉ cần chờ đợi thời gian trôi qua, đợi tới khi quả bom sắp nổ, gã sẽ vận dụng khả năng của mình, mở cửa cabin máy bay ra, nhảy dù rời khỏi chuyến bay này và nhấn kíp nổ!

Chẳng ngờ, cái tên ngu ngốc này lại phá hỏng vị trí đặt quả bom thuận lợi mà gã mất bao lâu mới tìm được, hơn nữa, còn mang trả lại mình hộp đựng thuốc nổ...

Giây phút này, đôi mắt số 5 bỗng lóe lên sát ý.

Gã nhận ra tên thanh niên ngu ngốc trước mặt này, là người cùng nhóm với mục tiêu của mình.

Sát ý chỉ lóe lên một giây rồi biến mất, rất ít người có thể nhìn thấy, nhưng mà, không có nghĩa là không ai cảm nhận được nó. Đúng lúc ấy, con ngươi người đang cúi đầu đọc tạp chí bỗng nhiên co rút, hơi nghiêng mặt, quét mắt đánh giá thanh niên áo xám một lượt.

Người thanh niên áo xám nhìn hộp xà bông Chu Mạt đưa tới với vẻ hời hợt, sau khi giơ tay nhận lấy thì quay người trở về chỗ ngồi của mình.

- Đúng là một tên lập dị.

Chu Mạt lẩm bẩm một tiếng rồi lắc lắc đầu, trở về chỗ ngồi của mình, hơn nữa vất luôn việc này ra sau đầu, lại quay sang hỏi Lý Bái Thiên:

- Anh cả, vừa rồi anh có để ý xem lúc em đi ra, có không ít cô gái xinh đẹp nóng bỏng nhìn em với ánh mắt khác thường không? Chắc là cuối cùng bọn họ cũng phát hiện ra khí chất mê người của em rồi ha?

Ký Bái Thiên hơi rùng bình, hơi dịch dịch nửa người dưới ra xa Chu Mạt, nói:

- Ngược lại hoàn toàn luôn, đám gái đẹp kia chắc chắn không phải coi trọng chú đâu!

Chu Mạt cực kỳ khó hiểu, đồng thời cũng rất buồn bực.

Chẳng phải chỉ là nhặt được một hộp xà bông thôi sao!

Thời gian chầm chậm trôi qua, khoang hành khách nhanh chóng yên tĩnh trở lại.

Ngồi phía sau Tiêu Dương mấy hàng, thanh niên áo trắng cầm chiếc hộp xà bông trong tay rồi dấu vào tay áo. Lát sau, khi thấy không ai chú ý, gã bỗng lật tay đặt nó xuống phía mặt dưới của ghế ngồi rồi thở phào một hơi. Sau đó số 5 điềm tĩnh đứng lên lần nữa, bước về phía trước của máy bay...

Trực tiếp lướt qua cabin máy bay, tiếp tục tiến lên trước.

- Vị tiên sinh này xin hãy ngừng bước, phía trước là nơi không dành cho hành khác.

Một tiếp viên hàng không cản bước chân gã, nở nụ cười ngọt ngào, nói với giọng nói đầy dễ nghe.

Số năm cười cười với tiếp viên hàng không, hàm răng trắng tinh:

- Vị tiểu thư này ơi, thực ra tôi muốn...

Rồi số 5 bỗng nện một phát lên gáy tiếp viên hàng không, người kia lập tức ngã xuống.

Khi chưa ai kịp chú ý tới cảnh tượng này, số 5 đã xông thẳng lên trước, nhanh chóng hạ gục hai nhân viên bảo vệ, dao găm bén nhọn trong tay lóe lên, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã đặt dao lên cổ phi công:

- Mở cửa cabin ra.

Sự cố này xảy ra chỉ trong nháy mắt, toàn bộ người bên trong đều bị số 5 hạ gục nhanh gọn, hành khách bên ngoài đương nhiên vẫn chưa biết có chuyện gì xảy ra, nên rõ ràng phi công cũng chẳng biết sẽ xảy ra chuyện này. Hai tay phi công run lên, suýt nữa không tiếp tục điều khiển nổi máy bay được nữa, hai môi run rẩy:

- Cậu... Cậu muốn làm gì?

- Muốn làm gì?

Số 5 nhếch miệng cười lạnh:

- Ông đây cảm thấy khó chịu vô cùng khi ngồi máy bay nên muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Bớt bớt nói nhảm đi, giờ tao đến bên kia chờ, mày khôn hồn thì mở cửa cabin ra để tao nhảy xuống, không thì tao giết mày luôn!

Sát khí lan tràn!

Phi công căn bản không ngờ số 5 sẽ yêu cầu như vậy, cả người run lên, bỗng nhiên cảm thấy cổ mình nhói lên đau đớn. Cảm nhận được lưỡi dao sắc bén, phi công gật đầu như giã tỏi:

- Được! Được! Tôi đồng ý với cậu.

- Tốt lắm!

Số 5 không ngờ nhiệm vụ thuận lợi hơn gã nghĩ nhiều, mỉm cười, thu dao găm lại, quay người đi tới phía bên cạnh, nhanh chóng đeo ba lô nhảy dù lên lưng.

Vù!

Máy bay vẫn đang lơ lửng giữa trời không, số 5 mỉm cười chờ cabin được mở ra...

- Vĩnh biệt nhé, đám người sắp chết!

Số 5 nhếch miệng cười, nói với vẻ đầy mong chờ.

Gió lớn bỗng ào ào thổi tới.

Cửa cabin mở ra, số 5 cười dữ tợn, bước lên trước một bước, bỗng tiếng bước chân rất nhỏ truyền tới bên tai, lúc này số 5 không chút chần chừ, trực tiếp nhún người nhảy...

Chỉ cần gã rời khỏi cái máy bay này, sau đó nhấn kíp nổ, cái máy bay này, nhất định sẽ nổ tung thành từng mảnh.

- Cậu lại làm rơi sà bông rồi!

Giọng cực nhanh vang lên, đồng thời, vào lúc số 5 nhảy khỏi máy bay, chiếc hộp xà bông bay một đường vòng cung đầy xinh đẹp, rơi đúng vào trong túi quần số 5. Bóng dáng số 5 cũng biến mất ngoài cabin.

Ầm!

Cửa lớn đóng chặt lại.

- May mà kịp thời trả lại đồ cho người ta.

Tiêu Dương thì thầm một tiếng rồi quay người trở lại chỗ ngồi, khóe miệng khẽ nhếch:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)