Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 564: Hành trình trở về! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Rời khỏi Nhà họ Thẩm đã khoảng ba giờ sáng, Thẩm Thiên Vân cũng đặc biệt gọi xe tới đưa Tiêu Dương trở về Nhà họ Quân.

Nhà họ Thẩm đương nhiên đèn sáng thâu đêm. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà xảy ra nhiều chuyện đến thế khiến Nhà họ Thẩm nổi lên chưa lâu, năng lực chưa đủ bị tổn thương nặng nề.

Thẩm Thiên Vân ngồi trên một chiếc ghế trong căn phòng nào đó trầm tư, bỗng nhiên, trong căn phòng yên tĩnh khẽ vang lên tiếng rên rỉ đau đớn nho nhỏ.

Nghe vậy, Thẩm Thiên Vân vội xông qua:

- Anh cả, anh tỉnh rồi.

Mí mắt Thẩm Băng Sơn cực kỳ nặng nề, chầm chậm mở mắt ra, nhìn thấy Thẩm Thiên Vân, đôi mắt không khỏi lóe lên ý hận vô tận:

- Chú hai, Tiêu Dương chết rồi hả?

Nghe vậy, Thẩm Thiên Vân lập tức cười khổ lắc đầu nói:

- Anh cả, bởi vì phán đoán sai lầm của anh mà Nhà họ Thẩm chúng ta suýt nữa cũng đi tong luôn, giờ anh còn nghĩ đến Tiêu Dương?

Thẩm Băng Sơn nhíu mày, không hiểu ý Thẩm Thiên Vân.

- Mạc Cát chết rồi.

Thẩm Thiên Vân mở miệng nói tiếp:

- Tất cả những người của Thần Tiên Môn xuất hiện ở Trường Thành đều chết cả rồi!

- Cái gì?

Đôi mắt Thẩm Băng Sơn trừng lớn, tỏ vẻ không thể tin nổi, thực lực của Mạc Cát trong mắt ông ta đã đạt tới cảnh giới khó ai địch nổi…

- Sao có thể chứ?

Thẩm Băng Sơn kinh hãi nói:

- Sao Tiêu Dương có thể giết được Mạc Cát…

Sắc mặt Thẩm Thiên Vân hờ hững:

- Tiêu Dương không giết được, không có nghĩa là không ai giết được.

- Sát thủ Trường Bào!

Thẩm Băng Sơn vô thức mở miệng, không khỏi hít một hơi lạnh.

- Anh cả, anh nhất định phải nghe rõ những lời em sắp nói sau đây.

Sắc mặt Thẩm Thiên Vân nghiêm trọng thêm vài phần, chầm chậm nói:

- Sau khi anh hôn mê, Mạc Cát làm Tiêu Dương bị thương, đúng lúc này, sát thủ Trường Bào xuất hiện, hơn nữa còn đại khai sát giới. Nếu không phải còn chút kiêng dè thân phận Thiên Tử Các của em, thì e là anh em mình cũng khó lòng thoát khỏi cái chết!

Con ngươi Thẩm Băng Sơn không khỏi lộ ra vài tia khiếp sợ.

- Sát thủ Trường Bào là một người vô cùng bao che khuyết điểm, tuy không giết chết chúng ta, nhưng đã đạt thành một hiệp nghị với em.

Thẩm Thiên Vân nói với vẻ nghiêm túc:

- Từ giờ trở đi, Nhà họ Thẩm tuyệt đối không được động tới Tiêu Dương! Nếu không, sát thủ sẽ tới tìm Nhà họ Thẩm tính sổ. Anh cả, tính nghiêm trọng của chuyện này, hẳn không cần em nói thêm nữa.

Thẩm Băng Sơn không khỏi nắm chặt nắm đấm, đôi mắt hiện ra vẻ không cam lòng.

Mạnh được yếu thua.

Ông ta hiểu rằng, dù có huy động toàn bộ lực lượng Nhà họ Thẩm, cũng không thể làm gì sát thủ Trường Bào!

- Hơn nữa sát thủ Trường Bào cũng thừa nhận chuyện đã giết chết Thành Văn, Phi Văn.

Thẩm Thiên vân tiếp tục nói:

- Trường Bào nói chúng ta có thể báo thù bất cứ lúc nào. Có điều, không được phép động vào Tiêu Dương!

Thẩm Băng Sơn nắm chặt tay thành nắm đấm, lát sau, nâng mắt nói:

- Chú hai, tôi hiểu ý của chú, tôi sẽ không vì xúc động nhất thời mà khiến cả Nhà họ Thẩm rơi vào khốn khó đâu.

- Cái chết của Mạc Cát, Thần Tiên Môn nhất định sẽ phái người điều tra.

Thẩm Thiên Vân dặn dò:

- Đến lúc đó, chúng ta chỉ ần nói hung thủ là sát thủ Trường Bào, tuyệt đối không được nhắc tới hai chữ Tiêu Dương.

- Ai!

Thẩm Thiên Vân vừa dứt lời bỗng đứng bật dậy, hét lớn ra phía cửa ngoài.

Cửa phòng lập tức bị đẩy ra!

Một bóng người xông vụt qua, lớn giọng gào lên, giọng nói bén nhọn.

- Sao không được nhắc tới Tiêu Dương? Nó cũng có tội! Nó cũng đáng chết!

Giọng nói Mã Tĩnh Mỹ chói tai vô cùng, giọng nói đầy chua ngoa! Đôi mắt bà ta là ý lạnh ngập tràn, hai đứa con trai lần lượt chết đã khiến thần kinh bà ta hoàn toàn sụp đổ.

- Chị dâu, chị bình tĩnh một chút.

Thẩm Thiên Vân không khỏi chau mày, nói:

- Nếu chị đã nghe được chuyện em và anh cả nói thì hẳn là chị hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Mã Tĩnh Mỹ thấp giọng gầm lên:

- Đương nhiên tôi biết! Đương nhiên tôi biết hai đứa con trai mình bị thầy trò nhà kia hại chết!

Nghe vậy, đôi mày Thẩm Thiên Vân càng cau chặt.

- Im miệng!

Lúc này Thẩm Băng Sơn quát nhẹ một tiếng, trầm giọng nói:

- Chẳng lẽ bà không nghe thấy, người giết chết con trai của chúng ta chỉ có sát thủ Trường Bào, không liên quan tới Tiêu Dương sao?

- Nó là đệ tử của sát thủ Trường Bào!

Mã Tĩnh Mỹ lại rít lên, đôi mắt đầy thù hận:

- Trường Bào có thể giết chết con chúng ta, tại sao chúng ta không thể đối phó với đệ tử của Trường Bào chứ?

Sắc mặt Thẩm Thiên Vân thay đổi:

- Chị dâu, chẳng lẽ chị thật sự không quan tâm tới tính mạng của tất cả mọi người trong Nhà họ Thẩm ư? Nhà họ Thẩm chúng ta không thể chọc vào sát thủ Trường Bào.

- Nhà họ Thẩm không thể chọc vào, nhưng Thần Tiên Môn có thể.

Mã Tĩnh Mỹ nghiêm túc nói:

- Chỉ cần Thần Tiên Môn ra tay…

- Chỉ sợ là trước khi Thần Tiên Môn kịp ra tay, Nhà họ Thẩm chúng ta đã chẳng còn nữa rồi.

Thẩm Thiên Vân ngắt lời Mã Tĩnh Mỹ.

- Tôi sợ gì chứ?

Giọng nói của Mã Tĩnh Mỹ vô cùng chói tai.

- Đủ rồi!

Thẩm Băng Sơn lạnh lùng quát, nhìn chằm chằm Mã Tĩnh Mỹ, nói:

- Bà bình tĩnh một chút! Thù của hai con trai, tôi muốn báo hơn bất kỳ ai! Thế nhưng, bây giờ là lúc báo thù sao?

Khuôn mặt Thẩm Băng Sơn âm u vô cùng, chầm chậm nói tiếp:

- Sát thủ Trường Bào ẩn náu trong chỗ tối, chỉ khi chúng ta nói với Thần Tiên Môn đám người Mạc Cát bị Trường Bào giết chết, hi vọng Thần Tiên Môn có thể tìm ra sát thủ Trường Bào và báo thù giết con thay chúng ta! Nhưng tuyệt đối không thể để Tiêu Dương bị liên lụy vào chuyện này, tôi biết, thông qua Tiêu Dương có lẽ sẽ càng dễ tìm được sát thủ Trường Bào hơn, nếu Thần Tiên Môn biết được mọi chuyện, cũng sẽ nghĩ tới đều này! Thế nhưng, một khi như vậy sẽ hoàn toàn chọc giận sát thủ Trường Bào, rất có thể Tiêu Dương sẽ bị giết chết, mà Nhà họ Thẩm chúng cũng không tránh khỏi số phận bị chôn cùng nó! Bà thấy đáng sao? Nếu thật sự như vậy, cho dù có xuống suối vàng thì tôi cũng chẳng còn mặt mũi nào ăn nói với liệt tổ liệt tông Nhà họ Thẩm!

Khi ông ta nói những lời này, cho dù Mã Tĩnh Mỹ có không cam lòng bao nhiêu đi nữa cũng phải ngậm miệng không nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)