Sát thủ Huyết Ma, chọn ra tay vào lúc này đây!
Âm thầm không tiếng động, chỉ có một ánh đỏ lóe lên trong góc chết phía sau lưng Tiêu Dương mà thôi! Có thể so sánh với tốc độ của tia chớp, chỉ nháy mắt đã áp sát sau lưng Tiêu Dương.
Mà sát thủ Huyết Ma lựa chọn thời điểm Tiêu Dương bị hai cường giả mạnh mẽ hợp lực tấn công để ra tay sau lưng Tiêu Dương.
Thời cơ cực khéo, điều này đủ nói lên năng lực của Huyết Ma, lựa chọn cơ hội tốt nhất, tấn công một cú chí mạng.
Đây chính là sát thủ!
Vương giả của những sát thủ!
Thẩm Băng Sơn trả thêm một nửa phần thù lao nữa để lấy mạng kẻ trước mặt này, sát thủ Huyết Ma cũng rất vui vẻ nhận luôn.
Mình là ai chứ? Còn xếp hạng trên cả sát thủ Trường Bào trong bảng xếp hạng giới sát thủ, cho dù Trường Bào xuất hiện mình cũng sẽ giết chết Trường Bào luôn, chứ nói chi chỉ là đồ đệ của sát thủ Trường Bào!
Thuận tay giết là xong thôi!
Đôi mắt sát thủ Huyết Má lóe lên tia tự tin vô cùng. Y cho rằng trên đời này chẳng có mấy người trẻ tuổi có thể tránh được một kích đoạt mệnh của y. Nhất là khi Tiêu Dương còn đang phải tập trung hết sự chú ý để chống đỡ với cường địch, chỉ để ý phía trước…
Quy tắc của sát thủ là có thể tấn công vào bất kỳ lúc nào.
Cũng giống hệt như con rắn độc ẩn náu ở nơi tối tăm!
- Kết thúc rồi.
Một ánh sáng bạc lóe lên trong đêm tối mịt mờ, trong tay áo đỏ như máu, là thanh đao sắc bén vô cùng.
Giây phút này, mũi dao của sát thủ Huyết Sao chỉ còn cách lưng Tiêu Dương vẻn vẹn vài xentimet.
Y không cần che giấu hơi thở nữa rồi, khoảng cách gần như vậy, cũng khó lòng che giấu hoàn toàn hơi thở. Quan trọng hơn là khoảng cách ngắn ngủi như vậy, Huyết Ma tin rằng, đừng nói tới Tiêu Dương, cho dù là sát thủ Trường Bào cũng đi đời nhà ma!
Đây là sự tấn công sắc bén tới từ sát thủ nằm trong top mười sát thủ mạnh nhất của bảng xếp hạng!
Tựa như một ngôi sao hôm xẹt qua màn đêm!
Phù chú đoạt mạng vang lên.
- Chết!
Phía trước có sự tấn công mãnh liệt từ khí lưu của Thẩm Băng Sơn, phía trên là dòng ngân hà chói mắt do Thẩm Thiên Vân bày ra, phía dưới là Vạn Lý Trường Thành.
Và hiện giờ, còn thêm cả chiêu đánh lén của sát thủ Huyết Ma từ sau lưng!
Giây phút này, gần như Tiêu Dương đã lâm vào kết cục không còn chỗ tránh.
- Có độn thổ hay bay lên trời cũng phải mất mạng!
Mạc Cát phía xa xa khoanh tay đứng nhìn, khóe miệng nhếch lên, có vẻ rất mong chờ. Đồng thời, y quét mắt bốn phía, trong mắt là sự cảnh giác.
Nếu sát thủ Trường Bào đang mai phục gần đó, đây hẳn đã tới lúc Trường Bào phải xuất hiện rồi!
Trừ phi Trường Bào muốn trơ mắt nhìn đồ đệ của mình bị giết chết bởi ba mũi tấn công kia.
Sự thật chứng minh, Mạc Cát đã nghĩ nhiều rồi.
Cũng đã vui vẻ quá sớm rồi!
Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc!
Khi một ánh sáng lạnh lẽo xuất hiện phía sau lưng Tiêu Dương, ánh sáng trong mắt hắn lóe lên!
Sát thủ!
Trong chốc lát, hắn đã hiểu câu nói kia của Thẩm Băng Sơn rồi.
Chỉ một thoáng, khí tức toàn thân Tiêu Dương bỗng tăng vọt, một luồng khí thế cực kỳ áp lực dần lan tràn giữa đất trời.
Thân pháp huyền ảo kỳ dị không gì sánh kịp, tuyệt thế vô song kia bỗng xuất hiện giữa không trung.
Soạt soạt soạt!
Trong không gian chật hẹp, bỗng nhiên hiện lên vô số bóng người, mỗi một cái bóng đều tựa như giai nhân thiên thu, nhanh nhẹn linh hoạt, tựa như mỗi bóng người đều là người sống sờ sờ.
Huyền ảo như mơ, khó lòng phân biệt.
- Giai nhân Thiên Thu của…. Quý Phi Túy Tửu!
Giọng nói hùng hồn vang vọng tần trời cao!
Thật khó lòng phân biệt nơi bắt đầu giọng nói ấy, tựa như là do tất cả bóng người kia đều phát ra từ trong không gian chật hẹp vậy.
Đây là một chiêu tuyệt kĩ của thân pháp “Quý Phi Túy Tửu”!
Giai nhân thiên thu!
Truyền thuyết đồn rằng, đỉnh cao của “Giai nhân thiên thu” là trong nháy mắt hóa ra ngàn vạn người với đủ tư thái khác nhau, hơn nữa mỗi bóng người đều có khả năng tấn công nhất định!
Hiện giờ Tiêu Dương hóa ra khoảng hơn hai mươi bóng người đã khiến ba bên đang tấn công hoàn toàn chấn kinh.
Có cảm giác trở tay không kịp.
Rõ ràng, đối thủ đã bị vây chặt, chỉ còn bước bắt cua trong lỗ là xong. Không ngờ, mục tiêu lại biến mất trong nháy mắt. Không, nói đúng hơn là, mục tiêu bỗng biến thành số nhiều.
Mấy chục tên Tiêu Dương, rốt cuộc tên nào mới là thật?
- Đó là…
Giây phút nào, Mạc Cát phía xa xa lập tức kinh ngạc, mặt mũi trắng bệch, đồng thời thất thố thốt lên bốn chữ rung động tâm can…
- Quý Phi Túy Tửu?
Ánh mắt Mạc Cát tràn ngập vẻ khó lòng tin nổi, tựa như không dám tin vào chính hai mắt mình, cứ thế nhìn chằm chằm phía trước để xác định cho rõ.
Dù sao thì thân pháp này là một thân pháp thần kỳ có từ thời cổ đại do y đọc được trong điển tịch mà thôi.
- Đây quả thực là… Quý Phi Túy Tửu nằm trong bí tịch Tửu Tiên đã thất truyền ngàn năm ư?
Hai mắt Mạc Cát trợn tròn tới mức không thể trợn thêm nữa, trong mắt là nỗi khiếp sợ không thể che giấu nổi.
Chuyện này còn chấn động hơn cả việc y phát hiện ra Tiêu Dương là truyền nhân của dòng dõi Kiếm Tôn!
Bởi vì bí tịch Tửu Tiên vốn là bảo tịch cực quý của dòng dõi Kiếm Tôn, mà cho dù là trong dòng dõi Kiếm Tôn thì bí tịch này cũng đã thất truyền cả ngàn năm nay!
Hiện giờ, không chỉ gặp lại dòng dõi Kiếm Tôn, mà còn có thể thấy được thân pháp thần kì Quý Phi Túy Tửu bên trong bí tịch Tửu Tiên đã thất truyền ngàn năm nay.
Điều này khiến Mạc Cát rung động vô cùng.
- Thật sự là dòng dõi của Kiếm Tôn!