Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 547: Sức mạnh đủ để dời núi! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tiêu Dương trầm ngâm hồi lâu, chầm chậm nói:

- Có lẽ chúng ta cũng có thể thông qua lần thi đấu này, mở rộng thanh danh của “Sơn Hà Thư Họa”?

Khuôn mặt Quân Thiết Anh lộ ra vẻ buồn khổ:

- Tôi cũng đã nghĩ tới chuyện này, nhưng lần thi vẽ tranh này còn có giới hạn dự thi! Liên minh Viêm Hoàng Thư Họa lập nên một quy tắc cấp bậc cho những công ty thư họa. Phân những công ty thư họa từ cấp một sao tới năm sao, chỉ có công ty đạt cấp hai sao trở lên mới có tư cách báo danh tham gia dự thi, mà “Sơn Hà Thư Họa” của chúng ta, chỉ ở cấp một sao mà thôi.

Gương mặt Tiêu Dương không khỏi co rút.

Nhà họ Quân quăng cho Quân Thiết Anh cái cục nợ này cũng quá ác độc đi!

- Có cách nào để “Sơn Hà Thư Họa” trở thành công ty hai sao trong khoảng thời gian ngăn không?

Tiêu Dương trực tiếp hỏi.

Quân Thiết Anh nhíu mày:

- Điều này thì đầu tiên phải xét tới giá trị thị trường của công ty, không thể tăng cao giá trị thị trường của công ty trong khoảng thời gian ngắn được; còn phải xét duyệt tất cả những nhân tài vẽ tranh mà công ty sở hữu vân vân... Thật ra chỉ một câu thôi, phải thông qua sự xét duyệt của liên minh Viêm Hoàng thư họa mới được.

- Xét duyệt?

Tiêu Dương nghĩ nghĩ một lát rồi nghiêm mặt nói:

- Để tôi nghĩ cách vậy.

...

Trăng sáng vằng vặc.

Bên cạnh hồ nước, hai bóng người đang trò chuyện, nhanh chóng bỏ qua chủ đề công ty thư họa, nói tới một số chuyện vui vẻ khác. Ánh trăng chiếu rọi lên bóng hình hai người, in xuống mặt hồ phẳng lặng phía sau, tựa có chú cá nhảy lên đớp bóng nước, gợn sóng lan tỏa.

Thời gian trôi qua giữa những kẽ tay...

Rất nhanh, trời đã khuya, sương mù dày đặc, không khí trở nên hơi lạnh.&Bóng người nhỏ nhắn xinh đẹp đứng lên, cùng áo trắng tiến vào phòng.

Sau đó, bóng người Tiêu Dương cũng lặng lẽ xông ra ngoài, nhanh chóng biến mất trong màn đêm thăm thẳm...

Mười một giờ đêm mà trong Nhà họ Thẩm đèn đuốc sáng trưng.

Từng lớp vệ sĩ tử y dẫn theo một số vệ sĩ bình thường của Nhà họ Thẩm nhanh chóng xông ra khỏi trang viên Nhà họ Thẩm. Tiếng bước chân dần xa, bóng người cũng biến mất.

Trong đại sảnh.

Thẩm Băng Sơn, Thẩm Thiên Vân!

Mạc Cát!

Trừ ba người này ra, một bóng người đỏ rực bỗng xuất hiện, lẳng lặng ngồi trên ghế, sát thủ Huyết Ma!

Thẩm Băng Sơn đưa ra lời mời cho sát thủ Huyết Ma với lý do khi Tiêu Dương tới thì sát thủ “Trường Bào” cũng sẽ có mặt, Huyết Ma cũng muốn làm xong vụ này một cách nhanh nhất nên đồng ý với lời mời của Thẩm Băng Sơn.

- Phần lớn thế lực của Nhà họ Thẩm đêm nay đều đã tập trung ở những vùng gần Trường Thành.

Thẩm Băng Sơn mở miệng phá vỡ sự yên tĩnh trong đại sảnh, trầm giọng nói:

- Chỉ cần sát thủ“Trường Bào” vừa xuất hiện, nhất định sẽ không trốn được tai mắt của chúng ta.&- Bên này của em cũng có tin truyền tới, vùng xung quanh Trường Thành chưa có sự xuất hiện của Tiêu Dương.

Thẩm Thiên Vân nhìn đồng hồ:

- Vẫn còn một tiếng nữa.

Lúc này, Mạc Cát chầm chậm đứng lên, đôi mắt lạnh lẽo vô cùng:

- Chúng ta cũng tới lúc nên xuất phát rồi!

Y đã không chờ đợi được tới lúc đại khai sát giới!

- Tối nay, lực lượng của chúng ta mạnh mẽ tới mức trước nay chưa từng có.

Đôi mắt Thẩm Băng Sơn không giấu được tia kích động, nắm chặt nắm đấm:

- Anh em chúng tôi liên thủ, lại thêm Mạc nhị sư huynh tài ba dẫn dắt và uy lực ám sát mạnh mẽ của sát thủ Huyết Ma! Sức mạnh này đủ để dời núi lấp bể! Có đầy đủ lý do để tin rằng, đêm nay, cho dù sát thủ “Trường Bào” có khả năng lên trời xuống biển cũng có mà chạy đằng trời! Máu của Trường Bào nhất định sẽ nhuộm đỏ Trường Thành!

Lúc này, Thẩm Băng Sơn cực kỳ tự tin.

Thế lực bốn nơi liên hợp, Thẩm Băng Sơn cảm thấy cho dù trước mắt là núi Thái Sơn, đám bọn chúng cũng có thể phá hủy nó một cách dễ dàng.

- Tôi không đề nghị mọi người rầm rộ cùng đi.

Thẩm Thiên Vân trầm giọng nói:

- Sát thủ Trường Bào cực kỳ gian xảo, nếu Trường Bào biết chúng ta tập hợp được lực lượng mạnh như vậy, sẽ trốn luôn không xuất hiện. Một khi như vậy, chúng ta muốn tìm ra Trường Bào lần nữa là điều rất khó khăn.

- Vậy tôi đi trước đây.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, bóng dáng màu đỏ nhoáng lên.

Sát thủ Huyết Ma đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

- Chúng ta cũng xuất phát thôi!

Thẩm Băng Sơn và Thẩm Thiên Vân nhìn nhau, cùng gật đầu.

Trận chiến này cuối cùng cũng tới rồi!

Trường thành đêm nay nhất định sẽ nhuộm đầy máu tươi.

Khi bóng dáng đám người Thẩm Băng Sơn biến mất, trên đại sảnh, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Mạc Cát lóe lên. Y vỗ nhẹ bàn tay, một bóng đen nhẹ tựa như khói bay ra.

- Dặn dò mọi người, nhóm Ảnh Tiên của Thần Tiên Môn nhanh chóng tới Trường Thành! Phong tỏa tất cả những nơi trọng yếu!

- Nếu đã đánh thì nhất định không được bại! Tuyệt đối không được để kẻ địch có đường lui!

Sát ý trên mặt Mạc Cát lan tràn!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)