- Gió thu phơ phất, lá phong đầy đất, đúng là nơi phù hợp để uống rượu mà.
Một tên thanh niên cười lạnh.
- Nếu có cơ hội, bọn tao nhất định sẽ tặng mời mày ly rượu an nghỉ.
- Lên!
Mười tên tử y lập tức phát động tấn công, chỉ nháy mắt, gió mạnh nổi lên, lá bay khắp trời.
- Mặc dù khí thế không tồi, đáng tiếc, thực lực yếu quá.
Tiêu Dương cười ha ha. Trong nháy mắt, hắn bỗng quay người nhảy lên, thân mình tựa như mãn hổ tung bay, cành cây trong tay lướt trên không, lập tức gió lạnh nổi lên, áo dài trắng bay về phía một đám áo tím.
Áo tím kinh ngạc!
Bước chân vô thức lui về sau, có điều, bỗng nhiên cảm thấy lồng ngực cực kỳ đau đớn.
Ầm!
Một chưởng của Tiêu Dương, thẳng vào giữa ngực, đập bay một tên tử y.
Tựa như chỉ xông lên rồi hùa theo ngã xuống, chẳng có chút chống cự, toàn bộ mười tên tử y đều ngã rạp xuống đất.
Tiêu Dương vứt cành cây trong tay xuống, vỗ vỗ tay phủi bụi, mỉm cười nhìn về phía ba tên tới từ Thần Tiên Môn:
- Mấy người nhìn đủ chưa?
- Hê, chỉ là loại võ công mèo ba chân mà thôi.
Một tên trong số đó cười lạnh nói, rồi bỗng “vút” một tiếng, gã lôi ra một cây roi dài:
- Rượu phạt, không dễ uống như vậy đâu.
Vút! Vút!
Gần như cùng lúc đó, hai âm thanh ghê người cũng vang lên.
Bóng người lấp loáng, ba cây roi dài vây Tiêu Dương lại.
Gió nổi, lá rơi.
Áo trăng tung người nhảy lên, giờ phút này, lại có vẻ xuất trần đến kì lạ.
Nụ cười mỉm vẫn không tắt, hắn chắp tay, đôi mắt sáng ngời như sao:
- Rượu phạt, tao cũng thích.
- Vậy thì nhận lấy đi!
Vào lúc tiếng vừa dứt, ba cây roi cùng lúc xé gió lao đến, tiếng động sắc bén tựa như có thể cắt đứt vạn vật quả thực khiến người ta nổi da gà; về phần uy lực, đây là thứ mười tên tử y vừa rồi không thể so được.
Khó trách, sau khi Tiêu Dương nhẹ nhàng hạ gục mười tên tử y, sắc mặt đám Thần Tiên Môn chẳng hề thay đổi. Bởi vì, bất kỳ ai trong số chúng, cũng có thể làm được như Tiêu Dương.
- Tam tiên trận.
Roi dài tựa sấm sét, sắc bén kinh người, trong nháy mắt đã chặn mọi đường đi của Tiêu Dương.
Bước chân Tiêu Dương thoáng trượt sang bên, tốc độ cực nhanh, lại ung dung tự tại như quý phi say rượu, chẳng phải chật vật tránh né như dự đoán của ba kẻ kia.
Lúc này, sắc mặt ba kẻ cùng khẽ biến.
- Thân pháp kỳ lạ quá.
Trận pháp của ba người, bọn chúng đã luyện tập tới nhuần nhuyễn, tới mức có thần giao cách cảm, roi dài tựa như rắn rết trên khung, tấn công không ngừng về phía Tiêu Dương.
Nhưng mà, Tiêu Dương vẫn dùng thân pháp không ai biết tên kia tiếp tục né tránh.
- Rượu phạt của Thần Tiên Môn, xem ra cũng chỉ thế này mà thôi.
Trong lúc né tránh, Tiêu Dương không quên nở nụ cười giễu cợt.
- Hừ! Tao lại muốn xem xem, mày có thể tránh bao lâu!
Một trong số ba kẻ lạnh giọng quát, bóng roi trong tay nặng nề vung lên, tựa như cơn sóng thần càn quét đất liền.
- Tránh?
Tiêu Dương bỗng nhiên cười ha ha:
- Ông mày đây không có thời gian chơi với chúng mày đâu.
Hắn vừa dứt lời, bóng người bỗng xông vụt lên, mượn một khe hở nhỏ tránh thoát phạm vi tấn công của ba roi.
- Muốn chạy?
Một trong số ba tên phản ứng nhanh nhất, roi dài trong tay lập tức giơ lên, đuổi sát theo Dương Tiêu, gã cũng vọt người nhảy lên theo!
Khuôn mặt tươi cười, sát khí trải rộng.
- Chạy?
Tiêu Dương xoay người trên không:
- Còn chưa uống rượu mà, sao tao nỡ chạy cơ chứ.
- Vẫn nên để tao tặng chúng mày rượu phạt thì hơn!
Tiêu Dương cười ha ha rồi bỗng nhiên, bóng người hắn lao nhanh về phía tên đuổi theo mình gần nhất.
Khí thế hùng mạnh bàng bàng bỗng xuất hiện, sát khí tan lỏa.
- Gì cơ?
Tên thanh niên Thần Tiên Môn kia khựng lại trên không, sợ hãi bật thốt lên:
- Không xong rồi!
Mà lúc này đây, giọng nói Tiêu Dương đã gần trong gang tấc...
- Chén rượu phạt thứ nhất, tiễn quân ngàn dặm không chút lưu luyến.
Ầm! Ầm! Ầm!
Roi dài chưa đến, bóng chưởng đã nặng nề giáng lên lưng, dưới sức ép hùng hậu mạnh mẽ, thân hình tên thanh niên kia bị bắn ra sau, phun ra một búng máu tươi, khi ngã xuống đất, kinh mạch toàn thân đã đứt đoạn.
Một chiêu, chết!
Hai tên thanh niên còn lại ở dưới sắc mặt đồng thời đại biến.
Sức mạnh kinh khủng quá!
Bóng áo trắng từ trên trời giáng xuống, tốc độ cực kỳ kinh người, chỉ trong nháy mắt, lại tấn công đợt mới.
- Chén rượu phạt thứ hai, Tu la địa ngục nâng cốc mừng!
Tiếng ầm ầm, giáng thẳng từ trên trời xuống đỉnh đầu!
Cả thân mình khảm sâu dưới lòng đất, tắt thở chết luôn!
Nếu không phản kích thì thôi, một khi hắn đã phản kích thì tựa như ngàn tia sấm sét, trực tiếp giết chết!
Tên thanh niên cuối cùng còn lại mắt mở trừng trừng như muốn nứt, tinh thần hoảng loạn, nhanh chóng quay đầu bỏ chạy...
- Chén rượu phạt thứ ba, đoạt mệnh đẫm máu say vô hồn!
Ầm!
Máu tươi nhuộm đỏ rừng phong.