Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 534: Tôi say xe! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Kiếm Tôn xuất hiện!

Bốn chữ rung động tựa như sấm sét giữa trời quang.

Sắc mặt mấy thanh niên đứng sau Mạc Cát đồng loạt biến đổi hẳn. Rõ ràng bốn chữ này cực kỳ có sức nặng trong lòng bọn họ.

Trái lại, đám người Nhà họ Thẩm Thẩm Băng Sơn tuy sợ hãi trước sắc mặt Mạc Cát, nhưng nhiều hơn cả là nghi ngờ.

Thẩm Băng Sơn tiến lên một bước, hỏi đầy nghi ngờ:

- Mạc nhị sư huynh, Kiếm Tôn xuất hiện là sao?

Lúc này, sự kiêu ngạo tự phụ trong mặt Mạc Cát đã chẳng còn bóng dáng, ánh mắt trầm xuống, kiểm tra vết kiếm giữa trán Thôi Đồng, không trả lời Thẩm Băng Sơn.

Thẩm Băng Sơn cũng không dám hỏi tiếp nữa, chỉ khoanh tay đứng bên cạnh, ánh mắt có chút khiếp sợ, trong lòng ông ta biết rõ thực lực của Thần Tiên Môn. Chỉ dựa vào một vết kiếm mà lại có thể khiến Mạc Cát có vẻ mặt như vậy, chẳng lẽ tên sát thủ Trường Bào này quả thực là một cao thủ cao thâm khó dò?

Cảnh tượng yên tĩnh trong chốc lát.

Hồi lâu sau, một tên sai vặt đứng dậy, sắc mặt kiêng dè, hỏi:

- Mạc nhị sư huynh, chắc chắn chứ?

Mạc Cát chầm chậm đứng lên, từ từ lắc đầu:

- Rất giống, nhưng mà, nếu chỉ dựa vào một đường kiếm này thì không thể chắc chắn.

- Có lẽ chỉ đơn giản là một cao thủ dùng kiếm

Thanh niên sai vặt nói với vẻ suy đoán:

- Dù sao thì... dòng dõi Kiếm Tôn đã biến mất gần trăm năm...

- Không được suy đoán chủ quan!

Mạc Cát liếc mắt quát, trầm giọng nói:

- Là đệ tử của Thần Tiên Môn, cậu hẳn phải rõ nếu quả thực là Kiếm Tôn xuất hiện sẽ có ý nghĩa gì!

- Cho dù thế nào đi nữa! Chỉ cần kẻ địch của chúng ta dùng kiếm nổi tiếng, vậy thì tuyệt đối không thể coi nhẹ, càng không được khinh địch. Bởi vì, kẻ địch của chúng ta, lúc nào cũng có thể là dòng dõi Kiếm Tôn đã ẩn náu trăm năm nay!

- Đã hiểu rồi, nhị sư huynh.

Người kia nghiêm túc gật đầu.

Đám người Nhà họ Thẩm cố gắng nén nỗi nghi ngờ, cũng không dám hỏi nữa, kể cả Thẩm Băng Sơn cũng chỉ ngậm miệng không nói.

- Mạc nhị sư huynh, có cần báo với sư tôn không?

Lúc này một tên nhóc khác mở miệng hỏi.

Mạc Cát trầm ngâm hồi lâu rồi mới từ từ nói:

- Chuyến này sư tôn còn có việc quan trọng khác, trước khi xác định được có phải là dòng dõi Kiếm Tôn thật sự hay không, đừng quấy rầy sư tôn.

Dừng một lát, Mạc Cát lại liếc thi thể lạnh băng trên đất:

- Cho dù là dòng dõi Kiếm Tôn xuất hiện, tôi nghĩ, trăm năm ngủ yên, những tàn tích còn sót lại của dòng dõi Kiếm Tôn ngày nay chưa hẳn đã mạnh bằng trăm năm trước, thậm chí, kém cỏi hơn xưa nhiều. Nếu không, sao trước giờ chúng ta lại chưa từng nghe thấy tin tức về Kiếm Tôn chứ?

Từ chấn động lúc ban đầu, giờ dần tỉnh táo, Mạc Cát bình tĩnh suy đoán.

Vừa rồi thứ khiến y khiếp sợ là lịch sử kinh hãi thế tục của dòng dõi Kiếm Tôn, sự ảnh hưởng kinh khủng ấy vẫn còn vang vọng tới trăm năm sau.

Khẽ thở ra một hơi, Mạc Cát nâng mắt nhìn Thẩm Băng Sơn:

- Kể lại chuyện cái chết của Thôi sư đệ một cách kỹ càng rõ ràng, không được lược bớt bất kỳ chi tiết nào.

- Được, tôi biết rồi.

Thẩm Băng Sơn gật đầu, lập tức kể lại mọi chuyện xảy ra trong cuộc họp ở Nhà họ Quân.

Sau khi nói xong, mọi người lâm vào yên lặng.

- Theo như ông nói, mấy người đều không tận mắt chứng kiến cái chết của Thôi sư đệ ư?

Thẩm Băng Sơn gật đầu, đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, trầm giọng nói:

- Cả quá trình Thôi Đồng chết, chỉ có một người tận mắt chứng kiến, đó chính là Tiêu Dương!

Lúc những nói những lời này, Thẩm Băng Sơn quả thực có tâm cơ.

Dựa vào tình hình lúc đó, trừ Tiêu Dương ra còn có cả hai người Quân Thiết Anh và Lương bá nhìn thấy sát thủ Trường Bào.

Có điều, thù oán giữa Nhà họ Thẩm và Tiêu Dương, Thẩm Băng Sơn hi vọng có thể mượn cơ hội này hoàn toàn chấm dứt.

Sắc mặt Mạc Cát lạnh lùng:

- Người này có lai lịch thế nào?

- Không điều tra được lai lịch cụ thể, hắn là người bên cạnh tam tiểu thư Quân Nhu Anh của Nhà họ Quân.

- Quân Nhu Anh?

Nghe thấy cái tên này, đồng tử Mạc Cát co lại:

- Lại là cô ta...

Nhiệm vụ lần này của Thôi Đồng chính là mang Quân Thiết Anh đi, trong lòng Mạc Cát cũng biết điều này.

Trầm ngâm một lát, Mạc Cát nói:

- Tiêu Dương hiện giờ đang ở Nhà họ Quân?

- Đúng vậy.

Thẩm Băng Sơn gật đầu, hơi chần chừ, nhìn Mạc Cát:

- Ý của Mạc nhị sư huynh là...

- Mời Tiêu Dương!

Mạc Cát nhẹ giọng nói ra.

Mạc Cát đã kết luận, muốn tìm ra hung thủ giết người thật sự, đương nhiên phải hỏi rõ mọi chuyện từ Tiêu Dương.

Con ngươi Thẩm Băng sơn co rút, gật gật đầu, nghiêng người giơ tay:

- Tới Nhà họ Quân mời Tiêu Dương tới.

- Để con đi cho.

Lúc này Thẩm Á Tư bỗng đứng dậy, dẫn một đội vệ sĩ tử y nhanh chóng rời khỏi Nhà họ Thẩm.

Mạc Cát chầm chậm tiến lên trước, ngồi lên ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

Lặng lẽ chờ Tiêu Dương.

- Tiêu Dương...

Lát sau, y hơi hé mắt:

- Họ Tiêu à...

- Nhà họ Thẩm chủ.

Mạc Cát mở mắt nói:

- Nói hết những gì ông điều tra được về Tiêu Dương cho tôi biết.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)