Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 533: Kiếm tôn xuất hiện? (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sát thủ “Trường Bào”, không diệt không được.

Viu!

Một chiếc xe màu đen từ từ đội mưa tiến về phía này. Trong màn mưa mông lung trắng xóa, hơi thở của kẻ mạnh vừa rồi, quả thật truyền ra từ chiếc xe này...

Ầm ầm ầm!

Thẩm Băng Sơn dẫn đám người Nhà họ Thẩm đạp mưa tiến lên. Lúc này, chiếc xe màu đen từ từ dừng trước mặt bọn họ, cửa xe hơi mở, một thanh niên mặc chiếc áo màu xanh nhanh chóng bước ra, trong tay cầm một cây dù, vội vàng bước tới cửa xe phía sau, mở cửa xe...

Lúc này, một bóng người từ từ xuất hiện!

Khoác trên mình chiếc ào dài màu xanh đậm, trông khoảng hơn ba mươi tuổi, gương mặt vô cùng lạnh lùng, ánh mắt sắc bén lạnh lẽo như dao. Trong nháy mắt người ấy xuất hiện, tựa như một bóng đao sáng loáng xẹt qua tầm mắt mọi người, khiến bọn họ không kìm được phải nhắm mắt rồi mới từ từ mở ra lại.

Không thể nhìn thẳng vào mắt người kia được.

Thẩm Băng Sơn vừa nhìn thấy người tới, đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó gương mặt vội thoáng qua sự vui vẻ:

- Hóa ra là Mạc nhị sư huynh!

Người xuất hiện trước mắt không phải Bình tiền bối Thẩm Băng Sơn vẫn đang chờ đợi, mà là đệ tử thứ hai của Bình tiền bối, Mặc Cát.

Thẩm Băng Sơn từng thấy Mạc Cát khi gặp Bình tiền bối, là đệ tử thứ hai của Bình tiền bối. Thực lực của y, vượt xa Thôi Đồng. Thẩm Băng Sơn từng tận mắt nhìn thấy một kẻ đắc tội với cường giả của Thần Tiên Môn, thực lực của kẻ đó là hậu kỳ Nhất Vân, nhưng lại bị Mạc Cát giết chết!

- Những người ở thế tục như chúng ta căn bản không thể so với thực lực của những người ở nơi đó được.

Trong lòng Thẩm Băng Sơn chỉ có kính sợ, đồng thời cũng rõ rằng, những người đi ra từ nơi đó, cho dù là người nào gia nhập Thiên Tử Các của Viêm Hoàng cũng có thể trở thành người xuất chúng!

Mạc Cát điềm nhiên nhìn Thẩm Băng Sơn, rồi lạnh lùng mở miệng:

- Đưa tôi tới chỗ để thi thể của sư đệ Thôi Đồng.

Trong đôi mắt là ý lạnh khôn cùng, khiến người ta run rẩy không thôi.

Toàn thân Thẩm Băng Sơn run lên, không ngừng gật đầu như giã tỏi, ánh mắt quét qua trong xe, giọng nói mang theo vẻ thấp thỏm:

- Bình tiền bối...

Trong tin tình báo đưa về, rõ là Bình tiền bối đích thân tới.

- Sư tôn đã đi thăm bạn cũ rồi, thù của Thôi sư đệ do tôi giải quyết.

Trong giọng nói lạnh lùng còn thêm vẻ vô cùng tự tin.

Thẩm Băng Sơn biết, y có tư cách nói câu này.

Trong phần lớn đệ tử của Thần Tiên Môn, thực lực của Mạc Cát đứng hàng nhất nhì.

Không nói thêm nữa, ông ta lập tức quay người, nhanh chóng dẫn Mạc Cát vào trong trang viên...

Người của Thần Tiên Môn đi cùng Mạc Cát chuyến này không nhiều lắm, chỉ có khoảng hai, ba người theo sau y. Có điều, cả đám ai nấy đều vênh váo tự đắc, trong đôi mắt là vẻ ngông cuồng coi thường kẻ khác.

- Thực sự không biết có phải lợi hại thật như lời đồn không...

Trong lúc đang đi, bỗng nhiên có một tên vệ sĩ tử y của Nhà họ Thẩm thì thầm nhỏ một câu như vậy, giọng nói cực kỳ nhỏ, về cơ bản thì trừ tên đó ra, người khác cũng không nghe thấy.

Nhưng mà, đúng lúc ấy...

Viu!

Cái tên áo xanh lúc nãy mở cửa xe vốn đang đi theo sau Mạc Cát bỗng động đậy, tốc độ nhanh như chớp, bổ ra một chưởng, bịch một tiếng, giáng chưởng vào giữa ngực tên vệ sĩ tử y kia.

Phụt!

Vệ sĩ tử y phun ra một búng máu tươi, cả người đổ ập xuống.

Viu.

Tên áo xanh kia lại trở về sau lưng Mạc Cát với vẻ mặt đầy bình tĩnh.

Cứ như vừa rồi chỉ quay xuống đuổi muỗi vậy.

Giây phút này, sắc mặt tất cả mọi người đại biến!

Mạnh quá!

Trong lòng chấn động vô cùng, trong đầu kìm lòng không đậu mà tái hiện lại cảnh tượng vừa diễn ra kia...

Một tên sai vặt đi theo Mạc Cát đã có sức mạnh nhường ấy, còn chưa sử dụng chiêu Thần Tiên độc môn mà chỉ dùng một chưởng đã có thể đập bay vệ sĩ tử y của Nhà họ Thẩm! Vậy có thể tưởng tượng thực lực của Mạc Cát cao tới mức nào!

Chấn động quá luôn rồi!

Thậm chí đám người Nhà họ Thẩm không dám thể hiện chút bực tức nào, sau khi hai tên vệ sĩ khiêng tên xấu số vừa rồi xuống, mọi người tiếp tục tiến về phía đại sảnh...

Trừ tiếng mưa rả rích ra, chẳng ai lên tiếng.

Trong toàn bộ quá trình ấy, Mạc Cát căn bản chẳng thèm liếc mắt, sắc mặt lạnh lùng nhìn thẳng phía trước...

Phía xa xa, mẹ con Mã Tĩnh Mỹ và Thẩm Á Tư theo sau.

- Mẹ...

Lúc này, Thẩm Á Tư rốt cuộc không kìm được sự rung động và choáng váng bởi cảnh tượng vừa rồi, mở miệng hỏi:

- Thần Tiên Môn rốt cuộc có lai lịch thế nào?

- Đừng nói lung tung

Mã Tĩnh Mỹ biến sắc, vội vàng bịt chặt miệng Thẩm Á Tư, nhìn thoáng qua đám người Mạc Cát đã tiến vào đại sảnh mới từ từ thở phào:

- Á Tư, chuyện này, từ nay về sau con không được hỏi ra miệng nữa.

Trong đại sảnh.

Một thi thể lạnh băng được phủ lên tấm vải trắng toát.

Tất cả mọi người dừng bước.

Mạc Cát chầm chậm bước lên, từ từ cúi xuống, sắc mặt lạnh lùng, đưa tay xốc tấm vải trắng lên, đập vào mắt là vết thương giữa trán Thôi Đồng.

Sắc mặt y bỗng đại biến, đồng tử co rút mạnh mẽ, nhìn chằm chằm vào miệng vết thương, không kìm được mà thốt lên đầy kinh ngạc:

- Kiếm Tôn xuất hiện?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)