Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 526: Tiêu âm đoạt mệnh! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Cho dù đã đoán ra ẩn tình trong đó, nhưng Thủy Ngưng Quân vẫn không giấu nổi sự kích động của mình.

- Nếu như khiêu chiến thất bại, công ty bại trận phải giao bảy mươi phần trăm cổ phần cho liên minh thư họa.

Thủy Ngưng Quân trợn tròn hai mắt, nhìn Thủy lão gia với vẻ đầy khiếp sợ:

- Đây là một trận cá cược?

Xét khắp giới thư họa, cho dù là bảy mươi phần trăm cổ phần của bất cứ công ty nào, khi so sánh với 0.5% của liên minh thư họa đều như trẻ con với người lớn, không thể so được. Không thể không nói, “phần thưởng” liên minh thư họa đưa ra quả thật có thể khiến cả đám người thèm nhỏ dãi.

Thắng, sẽ trở thành một trong những người cầm lái của liên minh thư họa.

Đây là vinh dự lớn cỡ nào trong giới thư họa chứ?

Chỉ e, chắc chắn sẽ có không ít người không tiếc liều một phen.

Mà để có được tư cách khiêu chiến thì phải nằm trong top 20 công ty đứng đầu trong giải đấu thư họa. Vậy thì, trừ liên minh thư họa ra, những công ty này chắc hẳn là những công ty có thực lực mạnh nhất.

Nếu như bọn họ thất bại, sẽ phải cắt bảy mươi phần trăm cổ phần công ty cho liên minh thư họa, vậy thì liên minh thư họa thắng mà chẳng cần đổ máu, thành công lũng đoạn thị trường.

- Dùng bản thân làm mồi nhử, để người ta không chống cự được sức hấp dẫn mê người này mà đâm đầu vào trò cược ấy.

Thủy Ngưng Quân nhẹ giọng nói:

- Ông nội, lần quyết sách này của liên minh có hơi chút xúc động nóng vội thì phải?

- Không, đây chắc chắn là cuộc thi mà bọn họ đã trù bị từ rất lâu.

Thủy lão gia mỉm cười nói:

- Quân Nhi, cháu nghĩ lại mà xem, hơn chín mươi phần trăm tác gia nổi tiếng Viêm Hoàng đều là người của liên minh. Nếu xưng tác phẩm của liên minh được đánh giá là đứng nhì trong những tác phẩm thư họa, thì ai dám xưng thứ nhất chứ?

Trên mặt Thủy lão gia là nụ cười tự tin:

- Đúng vậy, đúng như lời cháu nói, đây là một trò cược, có điều, nói chính xác hơn thì, đây là một ván bài chỉ có thắng, không có thua. Nếu không nắm chắc tuyệt đối thì sao liên minh thư họa lại mang 0.5% cổ phần ra làm phần thưởng chứ? Số cổ phần này cũng đâu nhỏ bé gì. Có điều, cho dù là 0.5% hay 50% thì cũng sẽ chẳng có ai lấy được số cổ phần ấy từ tay liên minh cả.

- Có thể nói, sau khi trận thi đấu này kết thúc, liên minh thi họa sẽ tiến thêm một bước trên con đường lũng đoạn thị trường thư họa.

- Đây căn bản là một cái bẫy ư?

Thủy lão gia mỉm cười lắc đầu:

- Quân Nhi, cháu nói vậy là không đúng rồi. Quá trình thi đấu, tuyệt đối là cạnh tranh công bằng, chỉ có điều, bọn họ không thể cướp được phần thắng trong tay liên minh mà thôi.

....

....

Đêm Bắc Kinh, Nhà họ Thẩm, đèn đuốc sáng trưng.

Tất cả thế lực của Nhà họ Thẩm gần như đều được điều động, lúc này đã giăng sẵn lưới bắt địch, sắc mặt cảnh giác đề phòng, cho dù là cơn gió lẹ lướt qua cũng có thể khiến lông tơ toàn thân bọn họ dựng đứng lên, vô cùng căng thẳng.

Đại công tử Nhà họ Thẩm, Thẩm Phi Văn, đúng vào một tiếng đồng hồ trước đã nhận được thiệp đen.

Chỉ điều này thôi đã gây ra sóng to gió lớn trong Nhà họ Thẩm, bọn họ tựa như bị dội một quả bom nguyên tử. Ai nấy khắp Nhà họ Thẩm đều thắt chặt đề phòng, đề phòng sát thủ Trường Bào xuất hiện.

Uy hiếp mà sát thủ “Trường Bào” mang tới cho Nhà họ Thẩm thực sự quá lớn.

Lúc trước mặc dù bọn họ có biết tới sát thủ “Trường Bào” – sát thủ đứng hàng thứ mười trong giới, có điều, không ai biết rằng, thực lực của người đó rốt cuộc mạnh mẽ đến nhường nào. Hiện giờ bọn họ đã được thể nghiệm sâu sắc, hiểu rõ vô cùng rồi, ngoài việc khiến người ta kinh ngạc, điều còn khiến hoảng sợ hơn là, “Trường Bào” xếp thứ mười đã đáng sợ như vậy thì, chín người đứng trên “Trường Bào” chẳng phải sẽ còn mạnh hơn nữa sao?

Thực lực của cả đám người luôn ẩn náu trong bóng tối khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật, điều này quả thực khiến người ta vô cùng sợ hãi.

- Cảnh giác 24/24 cho tôi, động tĩnh nhỏ tới đâu cũng phải chú ý thật kĩ.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên. Lúc này, Mã Tĩnh Mỹ đang mang theo một đội tử y, vội vàng cất bước về phía đại sảnh.

Trong đại sảnh, không khí vô cùng căng thẳng.

Thẩm Băng Sơn mặt mũi lạnh lùng ngồi ở vị trí cao nhất, Thẩm Phi Văn run lập cập ôm chặt lấy cái ghế, hai tay nắm chặt tay vịn, sắc mặt trắng bệch, cảnh giác nhìn phía cửa. Khi đám người Mã Tĩnh Mỹ tiến vào, Thẩm Phi Văn còn vô thức hét lên một tiếng.

- Bình tĩnh lại đi.

Thẩm Băng Sơn quát nhẹ một tiếng, trên mặt lộ rõ vẻ thất vọng. Đứa con trai lớn này bình thường có vẻ thông minh sáng láng, cứ tưởng rằng, cho dù nhà họ Thẩm có một đứa con phá gia chi tử Thẩm Thành Văn thì vẫn còn đứa con trai lớn Thẩm Phi Văn có thể kế thừa gia nghiệp. Nhưng mà, khi gặp phải nguy hiểm trước cái chết, Thẩm Phi Văn lại hốt hoảng tới mức này, thật sự khiến Thẩm Băng Sơn vô cùng thất vọng.

Lúc này thần kinh Thẩm Phi Văn căng thẳng vô cùng, run rẩy giật mình một cái, tựa như không nghe thấy lời cha mình nói, sắc mặt đại biến, gào lên:

- Đóng cửa, nhanh đóng cửa lại!

Cho dù chỉ hở ra một khe nhỏ xíu, Thẩm Phi Văn cũng có cảm giác nguy hiểm rình rập.

Phải biết, ngoài việc giết người ở khoảng cách gần, vẫn còn một thủ đoạn giết người khác nữa, dùng súng bắn tỉa.

Sau khi đám người Mã Tĩnh Mỹ đi vào, cũng tiện tay đóng cửa lại. Mã Tĩnh Mỹ nhanh chóng bước vào phòng, sắc mặt khó chịu vô cùng, nhìn thoáng quá Thẩm Phi Văn tí nữa là bị dọa sợ mất mật, chau mày, nhìn về phía Thẩm Băng Sơn:

- Hiện giờ chúng ta nên làm gì đây? Chẳng lẽ phải cảnh giác cả đêm như này ư?

- Chúng ta cứ ở đây, cứ ở đây thôi, không đi đâu cả.

Thẩm Phi Văn vội vàng mở miệng, chỉ khi ở đây, gã mới cảm thấy an toàn.

- Anh, anh để ba mẹ bàn bạc một lát đã rồi tính đi.

Lúc này, Thẩm nhị tiểu thư, Thẩm Á Tư lên tiếng:

- Đây là nơi quan trọng nhất trong Nhà họ Thẩm của chúng ta, cho dù sát thủ “Trường Bào” có năng lực lên trời xuống biển cũng không thể trà trộn vào đây mà không gây ra động tĩnh nào được, anh đừng căng thẳng như vậy.

Thẩm Phi Văn run rẩy liên hồi:

- Em hai, mục tiêu của “Trường Bào” không phải em, đương nhiên em không căng thẳng rồi.

- Im lặng cả đi.

Thẩm Băng Sơn lạnh lùng khoát tay ngăn lại, giọng nói lạnh băng, mở miệng nói tiếp:

- Sát thủ “Trường Bào” phát thiệp đen, trước giờ chưa bao giờ thất bại! Cho nên, Nhà họ Thẩm đêm nay nhất định phải duy trì phòng thủ với cường độ cao nhất.

Sắc mặt Thẩm Phi Văn tái nhợt, có điều trong lòng cũng thả lỏng hơn một chút.

Đại sảnh, ở giữa khu nhà Nhà họ Thẩm, chung quanh dày đặc camera giám sát, hơn nữa tầng phòng ngự còn trải dài tận mấy ki- lô- mét, tới con ruồi cũng khó lòng bay lọt. Có những lời này của Thẩm Băng Sơn, Thẩm Phi Văn có chút an tâm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)