Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 525: Cuộc thi thư họa! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thủy lão gia đang ngồi trước bàn sách, cầm trong tay chút tài liệu. Thấy Thủy Ngưng Quân tiến vào, ông bỏ tài liệu trong tay xuống, nhẹ lắc đầu:

- Con nhóc này, cuối cùng cũng về rồi hả?

Thủy Ngưng Quân le lưỡi, đương nhiên cô không giấu được ông nội về những việc mình làm.

- Hai người kia cháu sắp xếp ở đâu?

Thủy lão gia mở miệng hỏi.

- Ở phòng dành cho khách phía tây ạ.

Thủy Ngưng Quân vô thức đáp rồi lại vội vàng che miệng, nhìn Thủy lão gia đầy dè dặt:

- Ông nội...

Thủy lão gia cười khổ lắc đầu, khoát tay nói:

- Yên tâm đi, ông nội không trách cháu. Có ơn phải báo, nhà họ Thủy chúng ta nhất định phải làm được điều này.

Thủy Ngưng Quân mỉm cười, bước tới sau lưng ông lão, đưa tay mát xa hai vai cho ông:

- Ông nội tốt nhất trên đời!

- Đừng có nịnh nọt ông nữa. Nói đi, cháu lại tính làm gì đây.

Có thể nói Thủy lão gia là người hiểu rõ đứa cháu gái này nhất.

- Ông nội, ông thấy đấy, mấy ngày qua đám sát thủ kia cũng chẳng còn động tĩnh gì nữa, cháu...

Thủy Ngưng Quân hỏi với vẻ thăm dò:

- Lúc nào cháu mới có thể ra ngoài ạ?

- Đợi thêm một chút đi.

Thủy lão gia khẽ nhíu mày:

- Ông nội đang thương lượng cùng với gia tộc Cát Điền bên kia, có điều, hình như bọn chúng thật sự quyết tâm muốn cháu phải nợ máu trả bằng máu. Trong khoảng thời gian này, cháu nhất định không được rời khỏi nhà. Ai bảo cháu ra tay dã man như vậy chứ...

Thủy Ngưng Quân bĩu miệng, chẳng phải chỉ làm đời sau của gia tộc Cát Điền không thể có con được nữa thôi sao.

Cô chỉ dám nói thầm trong lòng chứ không dám mở miệng nói ra, chỉ đành im lặng cam chịu.

- Ơ? Ông ơi, đây là...

Ánh mắt Thủy Ngưng Quân rơi xuống đám tài liệu Thủy lão gia cầm trong tay, mở miệng hỏi.

- Kế hoạch phát triển mới nhất của liên minh thư họa.

Thủy lão gia xoa xoa hai hốc mắt, mở miệng nói:

- Cuộc họp tổng bộ liên minh hồi trước đã có kết quả rồi.

- Có chuyện gì lớn không ạ?

- Nói tóm lại, chỉ có một mục tiêu thôi.

Thủy lão gia đáp:

- Mục tiêu ấy chính là tiếp tục khuếch trương sức ảnh hưởng của liên minh thư họa trong giới thư họa.

Nghe vậy, Thủy Ngưng Quân trợn tròn hai mắt:

- Còn muốn khuếch trương nữa ạ? Ông nội à, chẳng phải liên minh thư họa đã khống chế tới chín mươi phần trăm tổng số giao dịch rồi sao...

- Có điều, mười phần trăm còn lại cũng là số lợi nhuận khổng lồ đó! Đương nhiên cũng khiến những kẻ khác thèm thuồng.

Thủy lão gia khẽ cười đáp:

- Hơn nữa, thực hiện việc lũng đoạn thị trường một cách hoàn toàn và triệt để. Đây vốn là mục tiêu cuối cùng của liên minh, bao nhiêu thế hệ của liên minh, cũng đều phấn đấu vì mục tiêu này cả.

Thủy Ngưng Quân hơi nhăn mày:

- Mười phần trăm những công ty thư họa còn lại kinh doanh vốn đã rất khó khăn rồi. Nếu hiện giờ liên minh thư họa lại tác động nữa, thì chẳng phải...

- Quân Nhi, cháu phải hiểu điều này, thương trường như chiến trường, đây vốn chẳng khác gì một ván cờ. Cho dù là ngành nghề nào đi chăng nữa, đều có kẻ sống người chết, thắng làm vua, thua làm giặc, kẻ mạnh được lợi. Liên minh thư họa có được những tác gia và họa sĩ giỏi nhất, nắm trong tay tất cả những tầng lớp liên quan tới thư họa, hơn nữa trình độ luôn vượt lên trên những công ty thư họa khác. Nói thẳng ra thì, những người được các công ty khác đào tạo nên chính là chướng ngại của ngành nghề chúng ta nắm giữ. Nếu liên minh thư họa nắm trọn thị trường này trong tay, thì sẽ là sự phát triển vượt bậc đối với ngành nghề tranh chữ của Trung Quốc chúng ta.

- Đương nhiên, chúng ta cạnh tranh lành mạnh, sẽ không giở trò hay ăn gian chơi xấu này kia. Nếu công ty thư họa nào muốn trụ vững được sau lần lũng đoạn này, thì cũng chỉ có thể dựa vào thực lực của chính bọn họ mà thôi.

Thủy lão gia tiện tay lật lật vài tờ tài liệu, trong cuộc họp lần này, những quyết sách bọn họ đã thông qua quả thực không ít.

- Giải thi đấu tranh chữ toàn quốc?

Thủy Ngưng Quân liếc mắt nhìn sang, không khỏi thốt lên.

- Đúng vậy, đây là quyết sách vừa mới được thông qua, vẫn chưa công khai.

Thủy lão gia trầm giọng nói:

- Lần thi đấu tranh chữ toàn quốc lần này, không phải dùng danh nghĩa cá nhân, mà chỉ có thể dùng danh nghĩa công ty hoặc là bất kỳ cơ sở lớn nhỏ nào có liên quan tới lĩnh vực này để đăng ký dự thi. Phần thưởng của cuộc so tài này vô cùng hấp dẫn đó!

Thủy lão gia cười cười nói.

Thủy Ngưng Quân đi tới, cầm tư liệu đọc:

- Top hai mươi đứng đầu cả nước có thể đạt được cơ hội hợp tác kinh doanh cùng liên minh thư họa! Top mười đứng đầu cả nước sẽ có được tư cách khiêu chiến những tác giả họa sĩ khác trong liên minh. Nếu thắng...

Thủy Ngưng Quân đọc tới đây thì mắt trợn tròn, khó lòng tin hổi:

- Sẽ được tặng 0.5% cổ phần của công ty liên minh thư họa! Có quyền bỏ phiếu trong bất cứ quyết sách gì của liên minh! Vậy... Vậy chẳng phải nó có nghĩa rằng, nếu thắng cuộc thì sẽ trở thành cổ đông của liên minh thư họa hay sao?

Thủy Ngưng Quân tỏ vẻ khó lòng tin nổi:

- Chuyện này...

Quả thực có thể nói là sẽ từ cá chép hóa thành rồng!

0.5 phần trăm cổ phần công ty liên minh thư họa đó!

Đây là chuyện người ta có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!

- Cháu không hoa mắt phải không ông?

Thủy Ngưng Quân tràn ngập vẻ khiếp sợ, nghi ngờ hỏi một câu như vậy.

Lúc này, gương mặt Thủy lão gia hiện lên nụ cười vui vẻ:

- Cháu đọc tiếp đi, hậu quả của việc khiêu chiến thất bại.

Thủy Ngưng Quân quét mắt xuống dưới, hồi lâu sau...

Hai mắt sáng ngời, sự kích động vẫn chưa lui, lát sau, cô chầm chậm lên tiếng:

- Cháu hiểu rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)