Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 482: Hội nghị quân gia! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Cả căn phòng bị lửa nuốt trọn.

Khi tấm hắc thiếp lượn lờ trong không trung rồi rơi xuống thi thể của Thẩm Thành Văn, trước cửa lập tức xuất hiện một đám người.

Cầm đầu là hai tên Tử Y!

Lúc chạy tới nơi, tất cả đều đồng thời trợn tròn mắt, mặc dù lửa đã lan ra khắp nơi nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc bốc lên.

Thi thể chất đống dưới đất!

Trong phòng gần ba mươi người toàn bộ đều chết hết.

Cảnh tượng này thực sự vô cùng kích thích thị giác, hai tên Tử Y dẫn đầu mặt biến sắc, đám người chạy theo sau không nhịn được cúi đầu nôn mửa, mặt cắt không còn giọt máu, tay chân nháy mắt lạnh ngắt.

Mùi máu tanh nồng!

Tất cả cố nén kinh hãi, lập tức đảo mắt nhìn xung quanh…

Một người hoảng sợ thất thanh hét lên:

- Mau nhìn kìa!

Mọi người lập tức nhìn theo hướng tay người kia chỉ.

Nháy mắt cả căn phòng rơi vào yên tĩnh đến chết lặng!

Ở phía bên đó có một khuôn mặt dữ tợn, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt!

Là Thiếu gia nhà họ Thẩm, Thẩm Thành Văn!

Mọi người đều kinh hãi đến nỗi cứng cả người, im lặng một lúc lâu sau, hai tên Tử Y dẫn đầu mới hồi hồn bước nhanh tới ngồi xuống đưa tay ra kiểm tra hơi thở của Thẩm Thành Văn, lập tức hai người tái mặt nâng mắt lên lắc đầu…

- Thiếu gia chết rồi…

Sắc mặt tất cả mọi người đồng loạt tái mét.

Giữa ban ngày ban mặt, Thiếu gia nhà họ Thẩm không ngờ lại bị người ta tàn nhẫn giết chết ngay trong chính nhà mình!

Nhà họ Thẩm có lẽ sắp tới sẽ bị ám ảnh một thời gian.

Lúc này, hai tên Tử y không kịp nghĩ thêm điều gì nữa vì xung quanh lửa ngày một lớn, một tên chuẩn bị duỗi tay ra ôm lấy thi thể của Thẩm Thành Văn, lúi cúi người đột nhiên nhìn thấy trên ngực Thẩm Thành Văn có một tấm bài màu đen.

- Hắc thiếp!!!

Sắc mặt tên Tử y lập tức thay đổi, đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào tấm bài màu đen kia.

Hoa văn quỷ dị uốn lượn…

Tên Tử y còn lại cũng kinh hãi không kém, mở miệng nói:

- Là sát thủ “trường bào”! Không ngờ lại là y!

Sát thủ, một cụm từ mà ai nghe thấy cũng phải kiêng kị.

Bọn họ chẳng khác nào những con rắn độc núp trong bóng đêm, một khi bị nhắm trúng nhất định sẽ không thể sống yên thậm chí tính mạng cũng có thể mất bất cứ lúc nào.

Sát thủ ‘trường bào’!

Không một ai biết thực lực thật sự của người này, chỉ biết y được cả thế giới công nhận là sát thủ đứng hàng thứ mười trên thế giới! Chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ khiến kẻ khác sợ mất mật rồi.

Thần kinh của mọi người lúc này đều hết sức căng thẳng, đảo mắt nhìn xung quanh vẻ mặt cảnh giác cao độ.

Tách! Tách!

Âm thanh lửa cháy khiến mọi người hoảng hốt.

- Nơi này sắp bị thiêu hủy rồi, mau lên! Mau đi ra ngoài!

Mọi người nghe lệnh lập tức chạy ra ngoài.

- Mau đi thông báo cho Gia chủ!

Một tên Tử y gật đầu xoay người lập tức chạy đi.

Tên Tử y còn lại vẻ mặt cung kính ngồi xổm xuống hai tay cầm tấm bài hắc thiếp lên.

Bởi vì trong giới có lời đồn rằng người thấy hắc thiếp mà có thái độ bất kính sẽ phải trả giá bằng cái chết!

Lúc này không một ai hoài nghi thân phận của sát thủ ‘trường bào’.

Có thể thần không biết quỷ không hay vượt qua được hệ thống phòng vệ của Thẩm gia hơn nữa lại tàn nhẫn giết chóc như vậy! Tên Tử y này chắc chắn chỉ có sát thủ ‘trường bào’ mới có thể làm được.

Y ôm thi thể Thẩm Thành Văn chạy ra ngoài, khi y vừa mới bước chân ra khỏi cửa thì lập tức bên trong phát ra một tiếng nổ! Lửa bùng lên cao, căn phòng biến thành một biển lửa, lúc này không cần ai đi thông báo cả Thẩm gia đều đã bị kinh động rồi.

Mọi người lần lượt chạy tới cầm theo bình cứu hỏa phụt vào trong phòng, cố gắng dập tắt ngọn lửa.

Khi Tử y mang thi thể của Thẩm Thành Văn cách xa ngọn lửa khoảng một trăm mét rồi đặt thi thể của gã xuống đất thì nghe thấy có tiếng bước chân dồn dập truyền đến, người đi đầu là Thẩm Băng Sơn, người nhà họ Thẩm sau khi nhận được tin dữ, không tiếp tục đợi Thôi Đồng gì đó nữa mà vội vã chạy tới đây.

Mã Tĩnh Văn bàng hoàng hét lên:

- Thành Văn!!!!!

Lúc này hai mắt bà ta đỏ ngầu, chạy như bay tới, cúi xuống nhìn Thẩm Thành Văn, ánh mắt không dám tin, nước mắt chảy đầy mặt, bi thương khàn giọng khóc rống lên:

- Thành Văn! Con ơi, tỉnh lại đi con! Tỉnh lại đi con!

- Em ba!

Hai anh chị của Thẩm Thành Văn cũng lập tức chạy tới, vẻ mặt hết sức kinh hãi.

Không ai ngờ được, mới sáng sớm nhà họ Thẩm lại xảy ra bi kịch như vậy!

Đối với nhà họ Thẩm, hôm nay lẽ ra là một ngày tốt có khách quý ghé thăm vì vậy vừa mới sáng sớm Thẩm Băng Sơn đã dẫn mọi người đi ra cửa đón khách, trong lòng ai cũng vui mừng! Nhưng cuối cùng lại thành vui quá hóa buồn!

Lẽ ra hôm nay cũng sẽ là một ngày tốt đẹp của Thẩm Thành Văn!

Đúng ra hôm nay hắn phải tới nhà họ Quân để chuẩn bị đón nhận cuộc hôn nhân của hai nhà Thẩm Quân! Thế nhưng chính tại ý muốn trả thù của gã quá mạnh mẽ, cứ muốn phải hành hạ anh em Lý Bái Thiên sống không bằng chết mời bằng lòng ! Kết quả là bị Tiêu Dương trực tiếp tiễn xuống hoàng tuyền!

Lúc này, vẻ mặt Thẩm Băng Sơn lạnh lẽo còn hơn cả băng!

Một nỗi hận ngút trời bùng cháy trong lòng…

Cho dù đứa con này của ông có vô dụng hơn nữa thì cũng vẫn là con đẻ của ông!

Thế mà giờ đây nó lại chết ngay tại trong nhà mình!

Thẩm Băng Sơn chậm rãi bước tới, vẻ mặt lạnh lùng, đưa tay ra kiểm tra một lượt, giọng nói lạnh lẽo:

- Nó bị Cổ võ giả dùng một chưởng đánh vỡ sọ mà chết!

- Cổ võ!

Mã Tĩnh Mỹ bất ngờ ngẩng phắt đầu lền, ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm về phía căn phòng đã bị lửa thiêu trụi, giọng nói khàn đặc hét lên:

- Tiêu Dương! Bản phu nhân thề sẽ tự tay lấy mạng cậu! Báo thù cho con trai tôi!

Trong suy nghĩ của Mã Tĩnh Mỹ, bà ta chắc chắn Tiêu Dương đã tới đây cứu người đồng thời giết chết Thẩm Thành Văn!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)