Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 434: Tên của tôi là quân thiết anh (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tiêu Dương sửng sốt nghiêng đầu nhìn Bạch Húc Húc, nghi hoặc hỏi lại: - Đại tiểu thư nhà họ Quân? - Đúng vậy.

Bạch Húc Húc dừng lại một chút sau đó thở dài nói:

- Nhà họ Quân rất có uy danh ở đất thủ đô, có lịch sử thừa kế Cổ võ lâu đời. Người nhà họ Quân không một ai tham gia giới chính trị nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới quan chức. Trên thương trường, trong nước thậm chí là trên thế giới, xúc tua của nhà họ Quân gần như thò đến tất cả các lĩnh vực. Có thể nói rằng, nhà họ Quân từ một gia tộc Cổ võ truyền thống nay đã trở thành một gia tộc làm kinh doanh thương nghiệp.

- Chính vì thế, nhà họ Quân cũng vẫn còn giữ lại rất nhiều các thói quen cùng quy tắc truyền thống.

- Nhà họ Quân vẫn còn giữ chế độ gia chủ hà khắc thời xưa, Gia chủ của nhà họ Quân có quyền quyết định tất cả mọi chuyện trong gia tộc. Nhưng đương nhiên không phải chỉ có một mình Gia chủ có quyền quyết định duy nhất mà trong Quân gia vẫn còn có một nhóm người gọi là Đoàn trưởng lão nghị sự. Đoàn nghị sự này tồn tại là để tránh trường hợp Gia chủ mù quáng quyết định sai lầm làm ảnh hưởng đến lợi ích của gia tộc, khi đó Đoàn trưởng lão nghị sự này có quyền bác bỏ quyết định của Gia chủ.

- Gia chủ của nhà họ Quân hiện nay là Quân Hoa Thừa! Bạch Húc Húc dừng một lát sau đó bổ sung thêm: - Ông ta cũng chính là bố của Quân Thiết Anh!

Tiêu Dương nghe Bạch Húc Húc nói vậy thì kinh ngạc, hỏi:

- Nếu như bố của Đại tiểu thư là Gia chủ của nhà họ Quân thì tại sao cô ấy lại bị nhà họ Quân bài xích như vậy?

Bạch Húc Húc cười khổ, nói:

- Cũng chính vì thân phận của Quân Hoa Thừa nên Quân Thiết Anh mới rơi vào hoàn cảnh này. Dựa theo quy định của nhà họ Quân thì vị trí Gia chủ của nhà họ Quân luôn luôn là truyền lại cho con trưởng dòng chính, hàng trăm năm qua đều như cả. Dòng chính đời trước nhà họ Quân chỉ có một đứa con là Quân Hoa Thừa, đến lượt Quân Hoa Thừa cũng chỉ có mình Quân Thiết Anh vì vậy có thể nói dòng chính đến đây là hết.

Bạch Húc Húc đem tất cả những chuyện mà mình biết về nhà họ Quân kể hết cho Tiêu Dương nghe. Quân Thiết Anh là thành viên trực hệ duy nhất của dòng chính. Còn người mà Tiêu Dương chọc vào lần trước là Quân Vô Ngân chỉ là chi thứ của nhà họ Quân, gã là con trai của em họ Quân Hoa Thừa. Chỉ có điều cơ nghiệp của gia tộc nhà họ Quân quá lớn, phân bố ở khắp mọi nơi, thực lực của chi thứ cho đến hiện tại đã hoàn toàn khác so với trước kia. Ngoài chi nhà Quân Vô Ngân ra thì còn vô số các chi khác đều muốn tranh giành cái vị trí Gia chủ gia tộc này.

Nhất là vào lúc này, Quân Thiết Anh lại không thể đứng lên được, đối với người nhà họ Quân mà nói thì cô đã hoàn toàn mất đi tư cách thừa kế chiếc ghế Gia chủ rồi! Cũng chính bởi thân phận đặc biệt của cô nên ở trong nhà họ Quân không lúc nào là không bị ghét bỏ. Quân Hoa Thừa mặc dù là một người bố nhưng đồng thời ông ta cũng còn phải gánh trách nhiệm của một Gia chủ đứng đầu gia tộc, lúc nào cũng phải đứng ở góc độ lợi ích gia tộc mà suy nghĩ.

- Ở trong nhà họ Quân, từ bé đến lớn Quân Thiết Anh đều phải sống trong cảnh bị cô lập không ai giúp đỡ cô ấy.

Bạch Húc Húc thở dài, trong mắt đầy giận dữ, nói tiếp:

- Trong mắt đám người cổ hủ kiêu ngạo đó, một người bị liệt hai chân như Quân Thiết Anh vốn dĩ không có tư cách bước vào cửa nhà họ Quân! Từng có một giai đoạn, đoàn trưởng lão trong nhà họ Quân còn liên kết lại bức ép muốn hủy bỏ thân phận con nối dõi của Quân Thiết Anh, lúc ấy đến cả Quân Hoa Thừa cũng không có cách nào cản trở mấy lão già đó. Mấy năm gần đây, vị trí Gia chủ nhà họ Quân của Quân Hoa Thừa dường như đã có dấu hiệu mất quyền lực. Lúc đấy, nếu như không phải là ông nội của em nổi trận lôi đình phái quân đến bao vây nhà họ Quân thì có lẽ giờ này Quân Thiết Anh đã mất đi thân phận người nhà Quân từ lâu rồi!

- Không ngờ lại có một gia tộc quái đản như vậy!

Trong mắt Tiêu Dương ánh lên tia sáng sắc lạnh, nói:

- Nói cho cùng thì bọn họ chẳng qua cũng chỉ là vì kiêng kỵ thân phận của Đại tiểu thư, sợ sẽ có một ngày cô ấy lên kế thừa vị trí Gia chủ nhà Quân, đến lúc đó tất cả những cố gắng của bọn họ đều thành công dã tràng.

- Haizz.

Bạch Húc Húc thở dài nói:

- Chỉ tiếc cho một nhân vật si tình như Quân Hoa Thừa, cả đời chỉ yêu một người là mẹ của Quân Thiết Anh. Kể từ sau khi mẹ của cô ấy qua đời vì khó sinh, Quân Hoa Thừa vẫn luôn ở vậy nuôi con lại không chịu lấy người khác cho nên mới không có con trai nối nghiệp. Nhưng cũng phải khẳng định rằng Quân Hoa Thừa là một người đàn ông quá mức nhu nhược.

Bạch Húc Húc căm giận, nói:

- Nếu như thái độ của ông ta có thể cứng rắn hơn, có lòng bảo vệ con gái thì Quân Thiết Anh cũng đã không phải sống trong cái cảnh đó.

- Trên đời này chẳng có người cha người mẹ nào là không thương con của mình cả.

Tiêu Dương lạnh nhạt lắc đầu, nói:

- Quân Hoa Thừa chắc có lẽ cũng có nỗi khổ riêng, có thể trong suy nghĩ của ông ta thì để Quân Thiết Anh rời khỏi nhà họ Quân có khi lại tốt hơn.

- Đại ca…

Bạch Húc Húc quay sang nhìn Tiêu Dương một lượt, không nhịn được hỏi:

- Anh hỏi nhiều như vậy, chẳng lẽ là… anh đã thích Quân Thiết Anh rồi?

Tiêu Dương sửng sốt nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, mở miệng nói:

- Tôi là thư đồng bên cạnh Đại tiểu thư, đương nhiên là muốn nắm rõ những chuyện có liên quan đến thân thế của Đại tiểu thư rồi!

- He he…

Bạch Húc Húc cười cười, sau đó lại hỏi tiếp:

- Nếu như thật sự có cơ hội thì anh có đưa Quân Thiết Anh rời khỏi nhà họ Quân không?

Im lặng….

Ánh mắt Tiêu Dương vẫn hết sức bình tĩnh, giọng nói cũng không chút gợn sóng nào, trả lời:

- Không.

Bạch Húc Húc ngạc nhiên hỏi:

- Tại sao?

- Chỉ có kẻ yếu mới lựa chọn rời khỏi.

Tiêu Dương lãnh đạm nói:

- Nếu như thật sự có cơ hội thì tôi sẽ dùng hết sức của tôi giúp Đại tiểu thư đoạt lại tất cả thuộc về cô ấy! Với lại tôi cũng biết với tính cách của Đại tiểu thư thì hoặc là vứt bỏ hoặc là kiên trì đến cuối cùng! Nếu như cô ấy đã ở lại nhà họ Quân lâu đến như vậy chứng tỏ cô ấy đã có lựa chọn của mình rồi.

Bạch Húc Húc kinh ngạc, có chút do dự nói:

- Đại ca, thực lực của nhà họ Quân…

Tiêu Dương thản nhiên cười, không quan tâm nói:

- Tôi không quan tâm thực lực của nhà họ Quân kinh khủng đến mức nào, tôi chỉ biết rằng mình là thư đồng thuộc về Đại tiểu thư, tôi chỉ quan tâm đến suy nghĩ và quyết định của Đại tiểu thư thôi.

- Tôi sẽ bắt những kẻ bắt nạt Đại tiểu thư phải nhận lại gấp đôi những gì họ làm với cô ấy.

Nghe Tiêu Dương nói vậy, Bạch Húc Húc chỉ biết câm nín, im lặng một lúc sau lại thở dài, nói:

- Xem ra chị của em nói không sai, quyết định đúng đắn nhất cuộc đời chị ấy chính là nhặt anh về.

- …….!!!!

Khóe miệng Tiêu Dương giật giật, cái gì gọi là nhặt về hả? Nếu như không phải lúc đó bản Trạng Nguyên mới tới thế giới này nhất thời không có nhà để về thì làm gì có chuyện nhận lời mời của Bạch Tố Tâm theo cô ấy về nhà. Đã thế, lúc đó hắn còn là người có ơn với Bạch Tố Tâm giúp cô ấy thoát khỏi cái tên Thiệu Lâm Phong nữa ấy chứ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)