Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 431: Đêm! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Cứ đi theo anh rồi sẽ biết.

Sau khi dừng xe, Tiêu Dương cùng Lăng Ngư Nhạn sóng vai cùng nhau vào thang máy lên tầng năm, sau khi nhìn chính xác số phòng, Tiêu Dương liền lấy chìa khóa ra mở cửa.

Đèn lập tức được bật lên.

Dưới ngọn đèn sáng choang, đồ dùng thiết bị xa hoa lập tức đập vào mắt…

Lăng Ngư Nhận tán thưởng:

- Căn hộ này đẹp quá.

- Đúng là rất được.

Tiêu Dương mỉm cười đánh giá xung quanh rồi lẩm bẩm:

- Quả nhiên là nhà công phúc lợi có khác.

Lăng Ngư Nhạn không nghe rõ lời của Tiêu Dương nên quay sang hỏi:

- Anh vừa nói gì thế?

Tiêu Dương không trả lời mà mỉm cười hỏi lại cô:

- Em thích không?

Nghe hắn hỏi vậy, Lăng Ngư Nhạn sửng sốt, ngơ ngác nhìn hắn.

- Căn phòng thật sự rất tốt, điều kiện về vị trí địa lý cũng ổn, ngày mai em hãy đưa bác gái tới đây ở đi.

Tiêu Dương mỉm cười nói:

- Anh em hai người cũng đi làm với đi học ở gần đây, bác gái lại mới khỏi bệnh xong, một mình bác ấy ở một nơi xa như vậy cũng không tốt lắm. Vì vậy bắt đầu từ ngày mai, mọi người hãy dọn tới đây sống đi.

Dù sao thì căn hộ này cũng là của được tặng nên ngay từ đầu Tiêu Dương đã có ý nghĩ này rồi. Với lại đối với hắn mà nói thì căn hộ xa hoa như vậy chưa chắc ở đã thoái mái được như ở phòng bảo vệ.

- Chuyện này…

Lăng Ngư Nhạn cắn môi, nhìn Tiêu Dương, nói:

- Căn hộ này chắc chắn rất đắt tiền…

Lăng Ngư Nhạn sinh ra trong gia đình nghèo khó, trong nhất thời không thể thích ứng được với sự xa xỉ này.

- Đừng nghĩ nhiều làm gì.

Tiêu Dương kéo cánh tay Lăng Ngư Nhạn qua, cơ thể Lăng Ngư Nhạn nghiêng về phía trước, hai người ép sát vào nhau, dường như còn có thể nghe thấy cả tiếng tim đập từ lồng ngực của đối phương.

Thoang thoảng ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ toát ra từ trên người cô gái, Tiêu Dương cảm thấy trong lòng có chút nhộn nhạo. Hắn hít vào một hơi thật sâu, hai tay ôm chặt lấy người Lăng Ngư Nhạn, đột nhiêu cười cười đầy xấu xa, nói:

- Anh đối xử tốt với em cũng là vì có ý đồ cả đấy.

Khuôn mặt Lăng Ngư Nhạn lập tức ửng hồng, hai má ngày một hồng hơn.

Trong đầu hai người lập tức nhớ tới đêm mưa gió kia, hình ảnh kiều diễm ướt át tựa ùa về trong trí óc, cảnh tượng nóng bỏng cấm trẻ em dưới mười tám khiến người xem xịt máu mũi.

Kích tình trên ghế salon kích thích tình dục ẩn sâu trong hai người…

Hô hấp nhất thời trở nên gấp gáp hơn, nhiệt độ giữa hai người cũng theo đó mà tăng lên, cả hai dính sát lại gần nhau hơn. Hô hấp của hai người ẩn chứa sự mê hoặc nóng bỏng, dưới ngọn đèn mờ ảo, hai bàn tay to lớn theo bản năng lần từ dưới hông lên ngực Lăng Ngư Nhạn. Thứ cảm giác mềm mại dưới lòng bàn tay khiến toàn thân Tiêu Dương như chìm xuống…

Lăng Ngư Nhạn có cảm giác như muốn tan ra, cơ thể theo bản năng ô chặt lấy thân thể người đàn ông, toàn thân như có dòng điện chạy qua khiến cô khẽ rên “ư” một tiếng. Đôi mắt mê ly nhìn vào khuôn mặt anh tuấn trước mắt, âm thanh mềm mại mang theo muôn phần nhu tình.

- Em đã từng nói… sẽ tặng cho anh…món quà quý giá nhất.

Giọng nói nhỏ như muỗi kêu, khi nói câu này mặt cô đỏ như gấc. Mặc dù cô nói nhỏ nhưng Tiêu Dương nhờ có công lực thâm hậu nên có thể nghe thấy rõ ràng nhưng vào lúc như thế này mọi âm thanh dường như đều là dư thừa. Mi mắt Lăng Ngư Nhan khẽ run rồi nhẹ nhàng nhắm lại, khuôn mặt tinh khiết điểm thêm chút má hồng cùng sự ngượng ngùng đáng yêu.

Lúc này dáng vẻ của cô rõ ràng là đã động tình.

Đôi môi đỏ mọng mê người tựa như trái cấm của Thượng Đế yên lặng rơi xuống trước mặt Tiêu Dương, khiến hắn không thể chờ đợi mà đến cắn một phát. Hai đôi môi chạm vào nhau lập tức bùng lên ngọn lửa chiếm hữu lẫn nhau…

Mọi chuyện diễn ra hết sức tự nhiên.

Dưới ánh đèn mờ ảo, hai cơ thể quấn quýt tạo ra nhiệt nóng lan tỏa khắp căn phòng, quần áo trên người cả hai cũng theo thời gian mà biến mất dần đều…

Đôi tay Tiêu Dương như mang theo lửa nóng vuốt ve toàn thân Lăng Ngư Nhạn, từng vật cản trên người bị lột ra để lộ làn da trắng nõn mịn màng đầy mê hoặc.

Mất không ít khí lực, “Xử nam” Tiêu Dương mới có thể cởi được nút khóa đằng sau chiếc áo ngực màu đỏ của Lăng Ngư Nhạn, chiếc áo nháy mắt rơi xuống đất, lập tức hai bồng đảo trắng nõn cao vút khiến người ta thèm thuồng được thả ra.

Tiêu Dương không thể nhịn thêm được nữa, đưa miệng tới ngậm một bên ngực…

- Ư…

Lăng Ngư Nhạn cảm thấy cả người tê dại, cơ thể tựa như không nằm trong khống chế của mình nữa, miệng theo bản năng khẽ rên rỉ, hay tay ôm chặt lấy cổ Tiêu Dương. Hai mắt nhắm chặt, mặc cho người đàn ông liên tục tàn phá lãnh địa của mình…

Một bàn tay khác nhẹ nhàng vuốt ve một bên ngực của Lăng Ngư Nhạn, động tác của chàng “Xử nam” tuy có chút trúc trắc nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến sự kích tình đang không ngừng tăng lên giữa hai người. Vào thời điểm tình nồng ý mật thì mọi thứ đều sẽ diễn ra một cách hết sức tự nhiên.

Có một loại việc không cần thầy dạy cũng tự biết.

Khi chiếc quần lót cuối cùng trên người Lăng Ngư Nhạn bị Tiêu Dương cởi bỏ, cả người cô trần như nhộng đứng trước mắt Tiêu Dương. Lúc này, hai mắt Tiêu Dương nóng rực nhìn chằm chằm vào cơ thể hoàn mỹ trước mắt, trong mắt không giấu được dục vọng đang sôi trào…

Lăng Ngư Nhạn xấu hổ đến mức không dám mở mắt ra, một lúc sau cô hé mắt thấy ánh mắt như thiêu như đốt tràn đầy khát vọng của Tiêu Dương đang nhìn chằm chằm vào cơ thể không mảnh vải che thân của cô. Cơ thể không tự chủ được khẽ run lên, giọng nói run rẩy ngượng ngùng cất lên:

- Ôm em…Ôm em lên…

Không có một người đàn ông nào nỡ cự tuyệt một yêu cầu hấp dẫn như vậy và đương nhiên Tiêu Dương cũng không ngoại lệ. Dường như chỉ trong nhắy mắt hắn đã ôm lấy cơ thể không mảnh vải của cô lên, cơ thể mềm mại hấp dẫn này khiến Tiêu Dương sắp không thể giữ nổi bình tĩnh được nữa, hắn nhanh chân bước đến bên giường rồi nhẹ ngành đặt Lăng Ngư Nhạn xuống mặt giường mềm mại sau đó như hổ đói lao lên vồ lấy con mồi.

Nháy mắt quần áo trên người Tiêu Dương cũng không cánh mà bay, hai cơ thể lõa lồ quấn lấy nhau. Trong đêm đen dường như chỉ có đối phương tồn tại, trong căn phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng rên rỉ khó kiềm chế cùng tiếng hít thở dồn dập hòa vào nhau, tạo nên một điệu nhạc mê hoặc lòng người.

- A!!!!

Trong bóng đêm tĩnh lặng, tiếng kêu của Lăng Ngư Nhạn dường như lớn hơn vài phần.

Đau đớn nhưng vẫn sung sướng….

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)