Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 427: Phân chia nhiệm vụ! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tiêu Dương âm thầm ghi nhớ cái tên này.

Sau đó Lam Chấn Hoàn đưa cho Tiêu Dương một chiếc hộp rồi nói:

- Trước đây tôi đã từng hứa sẽ tặng cho cậu một món quà, giờ tôi sẽ thực hiện lời hữa, trong này là chìa khóa và giấy tờ nhà đất, tôi tặng cậu một căn hộ ở gần Phục Đại. Còn về phần xe thì lát nữa tôi sẽ bảo Linh Nhi dẫn cậu đến gara tùy chọn lấy một cái.

Phúc lời của Thiên Tử các tốt đến mức Tiêu Dương không biết làm gì hơn, chỉ có thể yên lặng nhận lấy.

Ra khỏi căn phòng, cả ba thành viên còn lại của đội đều đang chờ hắn ở bên ngoài.

- Đại ca, sao rồi?

Bạch Húc Húc gấp gấp hỏi:

- Có phải là có nhiệm vụ đúng không?

- Mũi cậu thính như mũi chó ấy nhỉ!

- Đương nhiên rồi.

Bạch Húc Húc ưỡn ngực tự hào, nhưng trong nháy mắt lại ai oán nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương.

Lam Hân Linh khẽ cười, hỏi:

- Đội trưởng, nhiệm vụ là gì vậy?

- Nơi này không phải là chỗ nói chuyện.

Tiêu Dương thấy những người xung quanh đều liếc mắt nhìn bọn họ thì lập tức khoát tay nói:

- Linh Nhi, chúng ta trước tiên hãy đi chọn một chiếc xe để đi lại cái đã, sau đó tìm một chỗ nào đó tôi sẽ phân chia nhiệm vụ lần này cho mọi người.

Ba người đều gật đầu đồng ý.

Tiêu Dương cũng hiểu lắm về các loại xe cộ, dựa theo lời đề nghị của Bạch Húc Húc liền chọn một chiếc Lamborghini màu đen rồi ngồi vào ghế lái phóng vụt ra ngoài.

- He he, phúc lợi của Đội trưởng đúng là thích thật!

Bạch Húc Húc không ngừng ca thán.

- Đại ca, đi theo anh, tiểu đội Lăng Thiên của chúng ta nhất định sẽ thành công vang dội.

Tiêu Dương đã dần dần học được cách bình tĩnh trước những lời nịnh hót của Bạch Húc Húc.

Chiếc xe trực tiếp chạy thẳng về quán cà phế Túy Vũ.

- Giám đốc Tiêu.

Tiêu Dương trực tiếp phân phó:

- Nhanh chóng chuẩn bị cho tôi một căn phòng riêng yên tĩnh một chút.

Bạch Húc Húc ngẩn người hỏi:

- Đại ca, anh là ông trùm của nơi này hả?

Tiêu Dương gật đầu, thừa nhận:

- Ừ.

Lam Hân Linh hỏi:

- Nơi này chẳng phải là sản nghiệp của Vũ Phong Quán hay sao?

Đám Tiêu Dương cùng nhau đi vào trong phòng:

- Cũng đều là nhờ có Giám đốc Tạ ưu ái.

Bọn họ cũng không nói thêm nhiều về vấn đề này nữa, đợi người phục vụ đi rồi, Tiêu Dương lập tức đưa chọn bọn họ tập tư liệu đã ngả vàng mà hắn đã chuẩn bị sẵn.

- Mọi người hãy xem cái này trước đi, xem hết rồi chúng ta sẽ nói tiếp.

Ba người cũng không chần chờ thêm lập tức nhận lấy tài liệu rồi cầm lên cẩn thận đọc.

Một lát sau…..

- Ngọc tỷ truyền quốc?

- Mười lăm năm trước?

Bạch Húc Húc với Uông Thắng dường như là lên tiếng cùng một lúc, con ngươi trừng đến độn muốn lòi cả ra ngoài….

- Vụ án Ngọc tỷ truyền quốc mười lăm năm trước?

Lam Hân Linh tổng kết lời của hai người kia, bản thân cô cũng không thấy kinh ngạc lắm, chỉ nhăn mày nói:

- Năm đó chuyện này đã làm náo loạn khắp nơi, đến mức Thiên Tử các phải điều động người, còn dùng sức mạnh mới có thể đè chuyện này xuống.

- Tiểu đội của chúng ta vừa mới thành lập xong đã phải nhận một nhiệm vụ khó nhằn như vậy…

Ánh mắt Bạch Húc Húc có chút thâm thúy liếc Tiêu Dương một cái, nói:

- Đại ca, chắc không phải là bố vợ anh tính đào hố chôn chúng ta đấy chứ?

Bụp!

Đầu Bạch Húc Húc lĩnh một chưởng đau điếng.

Bạch Húc Húc ôm đầu nhe răng trợn mắt, nhất thời lỡ miệng mà quên mất Lam Hân Linh đang ngồi ngay bên cạnh mình. Lời này Tiêu Dương có thể nói bởi vì Lam Hân Linh không đánh lại được hắn nhưng Bạch Húc Húc thì khác, mở mồm ra là dính chưởng ngay.

Lam Hân Linh hừ lạnh:

- Còn nói vớ vẩn nữa tôi sẽ đích thân đạp cậu xuống hố rồi vùi lại.

- Nghe tôi nói này.

Lúc này Tiêu Dương đưa tay lên cản hai ngươi kia rồi chậm rãi nói:

- Bất luận thế nào thì nhiệm vụ này cũng đã được giao cho tiểu đội Lăng Thiên chúng ta, vì vậy tất cả mọi người đều phải chuẩn bị sẵn sàng.

- Đúng vậy, em tin tưởng dưới sự dẫn dắt của đại ca, tiểu đội Lăng Thiên chúng ta nhất định sẽ thành công hoàn thành nhiệm vụ.

Tốc độ đổi giọng của Bạch Húc Húc còn nhanh hơn cả tốc độ phóng nước tiểu.

- Vậy tôi sẽ chia nhiệm vụ cho mọi người.

Tiêu Dương suy nghĩ một lát rồi trầm giọng nói:

- Nhưng điều kiện tiên quyết là mọi người phải nghĩ cách dùng thân phận danh chính ngôn thuận để trà trộn vào trong Phục Đại! Chúng ta phải tìm thấy đứa con vị giáo sư kia để lại trước các thế lực khác! Bạch Húc Húc, nhiệm vụ chính của cậu là điều tra các sinh viên năm nhất năm hai, còn Uông Thắng, anh phụ trách điều tra sinh viên năm ba và năm tư. Lam Hân Linh, cô hãy đi điều tra đám người không phải là sinh viên của trường Phục Đại.

Tiêu Dương mỉm cười đứng dậy, nói:

- Cứ quyết định thế đi, hội nghị đến đây kết thúc.

- …….!!!!!

Ba người cùng trợn tron mắt, tất cả đều thẫn thờ nhìn Tiêu Dương.

Một lúc sau…

Bạch Húc Húc mở miệng thử hỏi:

- Đại ca, thế ….còn anh thì sao?

- Nhiệm vụ của tôi tương đối nặng nhọc nhưng không sao, tôi là Đội trưởng mà!

Tiêu Dương điềm nhiên như không nói:

- Không một ai biết mười mấy năm qua đứa con của vị giáo sư kia đã sống ở đâu, vì vậy tôi sẽ nhân dịp nghỉ lễ này đi khắp nơi xem có tìm ra được dấu vết nào không.

- ……!!!!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)