- Chỗ này, là địa bàn của tôi.
Trong nháy mắt khi tiếng nói vừa dứt, âm thanh của Trịnh Thu đột nhiên nổi lên, cuồn cuộn cuốn tới phía trước như một cơn lốc. Mang theo lực phá hoại không ai sánh bằng, tốc độ nhanh như tia chớp, trong nháy mắt, chúng đã xuất hiện trước người tên Chúc Tính giả thuộc tính “Ẩn” đang gác đao nhọn trên cổ Ba Tụng.
Tên này lập tức giật mình!
Vèo!
Đao nhọn trong tay theo bản năng đâm tới phía trước.
Vù!
Cơn lốc đánh tới, lực xoáy mạnh mẽ đột kích, nó mang theo lực xoắn giết mạnh mẽ. Trong nháy mắt khi mũi đao nhọn va chạm với cơn lốc, người kia lập tức cảm thấy đao nhọn bị khống chế, phải xoay tròn kịch liệt. Ngay lập tức, bàn tay nắm đao nhọn của người kia lập tức bị ma sát tới mức đỏ bừng. Một cơn đau kịch liệt xuất hiện, y hét thảm một tiếng, đao nhọn rời khỏi tay, đồng thời, máu thịt trên tay y đã be bét...
Ầm!
Bàn tay của Trịnh Thu đột nhiên mang theo lực lượng lôi đình vạn quân, nặng nề ấn lên ngực người này một cái.
Một tiếng nổ vang lên, bóng người kia bay ra ngoài như diều đứt dây, sau đó nhanh chóng ngã xuống đất. Trong nháy mắt, máu tươi tràn ra, thấm ướt cả sàn nhà của kho hàng.
Hoàn toàn không còn chút sinh cơ nào!
Lao tới như sấm sét, lực lượng mạnh mẽ tản ra từ cơ thể Trịnh Thu.
Cảnh này chỉ diễn ra trong vòng vài nhịp thở ngắn ngủi. Sau khi Trịnh Thu kéo Ba Tụng qua một bên, mọi người mới từ từ tỉnh hồn lại, lúc này, đôi mắt họ tràn ngập vẻ khiếp sợ!
Vừa rồi, năm vị Chúc Tính giả thuộc tính “Ẩn” xuất hiện đã làm cho mọi người cảm thấy rung động trong lòng. Thậm chí ngay cả Ba Tụng cũng cảm thấy mọi chuyện đã được định sẳn. Không ngờ, Trịnh Tu lại còn ẩn giấu thực lực mạnh mẽ tới vậy!
- Sao có thể?
Mắt Tùng Mộc Tiểu Tuyền đầy vẻ kinh hãi, y lẩm bẩm nói:
- Chúc Tính giả thuộc tính “Ẩn” sao lại không chịu nổi một kích thế này?
Tùng Mộc Tiểu Tuyền căn bản không thể tiếp nhận được sự thật này!
Chúc Tính giả thuộc tính “Ẩn” chính là lực lượng mạnh mẽ nhất của hội Nhẫn Đao, bằng vào nhánh lực lượng mạnh mẽ này, hội Nhẫn Đao mới có thể nhảy lên vị trí thứ hai trong số những thế lực ngầm ở Nhật Bản!
Tối nay, trong nháy mắt, đã có một người toi mạng!
- Được ! ! Được! ! Ha ha ha! Quá tốt!
Lúc này, Ba Tụng cười như điên, y nhìn Tùng Mộc Tiểu Tuyền với ánh mắt đầy thù hận, đầy sảng khoái. Đồng thời, y cũng âm thầm cảm thấy vui mừng vì từ trước tới giờ mình chưa từng có ý nghĩ cướp đoạt hàng từ trên tay Trịnh Thu!
- Tùng Mộc Tiểu Tuyền, theo cách nói của Viêm Hoàng thì mày đang gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu!
Ba Tụng hung ác nhìn chằm chằm Tùng Mộc Tiểu Tuyền, y nói:
- Tối nay, Bổn tướng quân không chết, hội Nhẫn Đao bọn mi chờ sự trả thù của quân Ba Kích đi!
Tùng Mộc Tiểu Tuyền lạnh lùng đảo mắt qua.
- Ai chết trong tay ai còn chưa biết đâu!
Lúc này, bốn tên Chúc Tính giả thuộc tính “Ẩn” còn thừa lại đang từ từ áp sát Trịnh Thu...
- Mày có thể giết một người, chưa chắc có thể lấy một địch bốn!
Tùng Mộc Tiểu Tuyền lạnh lùng nói:
- Tối nay, tất cả các người đều phải chết!
Vèo! Vèo! Vèo!
Hai trong bốn người xông thẳng tới, hai người khác đánh bọc bên cạnh, hơn nữa, gần như cùng lúc, bóng người của cả bốn trở nên hư ảo rồi biến mất trong không khí!
Lực lượng của thuộc tính “Ẩn”!
- Lui ra sau!
Trịnh Thu quát to một tiếng, vẻ mặt y trở nên nghiêm túc. Toàn bộ những người còn lại, bao gồm cả Ba Tụng đều lui ra sau mấy bước.
Vèo!
Ánh sáng sắc bén đột nhiên xuất hiện sau lưng Trịnh Thu, sau đó nó nhanh chóng hạ xuống!
Vèo!
Cảm thấy sau lưng có khí lạnh bén nhọn truyền tới, bóng người của Trịnh Thu lập tức biến thành một cơn gió nhẹ tránh qua một bên.
- Thuộc tính “Phong”!
Đi kèm với một tiếng hô ngạc nhiên, từng vệt đao sắc bén xuất hiện kỳ lạ như u linh. Dường như toàn bộ không gian đã bị ánh sáng của những mũi đao bén nhọn lấp kín, cứ như bất cứ lúc nào chúng cũng có thể nuốt chửng Trịnh Thu.
Ánh đao càng ngày càng dồn dập, bóng người của Trịnh Thu lắc lư như cơn gió...
Giờ phút này, tất cả những người xung quanh đều đang rất khiếp sợ, bao gồm cả đám người của hội Hắc Sơn. Bình thường, bọn họ căn bản không biết tới sự tồn tại của Chúc Tính giả, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cuộc chiến ở cấp bậc này, cho nên ai cũng khiếp sợ tới mức sững sờ.
Trợn mắt há hốc mồm!
Trong lòng không ngừng có sóng to gió lớn xuất hiện!
- Thật... Thật mạnh mẽ!
- Đây là thực lực mà con người có thể đạt tới ư?
- Không ngờ hội trưởng lại mạnh tới vậy!
Vù! Vù! Vù!
Ánh đao gần như đã phong tỏa toàn bộ không gian này, mọi người xung quanh nhìn tới mức hoa mắt. Bọn họ căn bản không thể biết được ai là người chiếm ưu thế trong cuộc chiến này. Toàn bộ ánh mắt đều đang tập trung về phía này.
Đao nhọn vạch ra một đường cong xinh đẹp lạnh lùng trên không trung...
Bóng người của Trịnh Thu như chim hạc bay lên trời, y nhảy ra khỏi vòng bao vây của những ánh đao đan xen. Bóng người y nhảy lên thật cao, hơn nữa còn nhanh chóng xoay người trên không trung. Ánh sáng lóe lên trong đôi mắt, trong chốc lát, những cơn cuồng phong bạo ngược được thả ra từ mười ngón tay của y!
- ”Ẩn”?
Khuôn mặt của Trịnh Thu xẹt qua một nụ cười gằn:
- Trước mặt những cơn cuồng phong không lọt chỗ nào, cho dù bọn mi có thể lên trời xuống đất, bọn mi cũng không có chỗ để ẩn trốn! Bạo Phong Long Quyển!
Vù!
Gió mạnh gào thét, những cơn lốc có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang được vung xuống mặt đất!
Vùng không gian phía dưới, trước kia vốn chỉ có những ánh đao thoáng hiện, trong tíc tắt này, lại xuất hiện thêm bốn bóng người mơ hồ...
Bị cơn giớ lốc cuốn lấy, toàn bộ bốn người bị ép phải hiện ra!
- Vòi rồng! Thắt cổ!
Cả người Trịnh Thu tỏa ra sát cơ, đây là lần đầu tiên y thể hiện thực lực của mình trước mặt mọi người.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Đao nhọn bị vặn gẫy, bốn bóng người nặng nề nằm trên sàn nhà cứng rắn.
Máu tươi phun ra!