Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 388: Hắn không phải là thần! thế nhưng anh là heo! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Kim giờ chỉ rạng sáng. Cơn mưa đêm vẫn không ngừng rơi như trước, gió lạnh thấu xương không ngừng thổi qua. Bắc sáu bảy!

Hai bóng người đang lặng lẽ tới gần chỗ này.

- Chờ đã. Tiêu Dương đột nhiên ngừng lại, hơn nữa hắn còn kéo Bạch Húc Húc qua một bên.

- Đại ca, sao vậy?

Bạch Húc Húc hỏi một câu theo bản năng.

Tiêu Dương liếc mắt nhìn về phía trước, bây giờ, khoảng cách giữa hai người và kho hàng “Bắc sáu bảy” chỉ chừng một trăm thước. Lúc này, dõi mắt nhìn sang, có thể thấy được trong phạm vi một trăm thước này có không ít người đang mang mang xách xách hàng hóa. Ngoài ra, còn có cả tiếng động của những máy móc đang đội mưa vận chuyển...

- Những người trước mặt không phải là công nhân bốc vác bình thường.

Tiêu Dương đè thấp giọng nói, liếc mắt nhìn qua, hắn nói tiếp:

- Cậu quan sát thật kỹ sẽ phát hiện, mặc dù ngoài mặt bọn họ đang vận chuyển hàng hóa, thế nhưng, ánh mắt của họ lại đang liếc mắt nhìn xung quanh. Hơn nữa, động tác của họ rất khỏe mạnh, họ tuyệt đối không phải người bình thường! Vả lại, cậu nhìn bên hông họ...

Bạch Húc Húc liếc mắt nhìn sang, y có thể loáng thoáng thấy được bên hông vài người có gì đó hơi gồ lên...

- Có súng!

Bạch Húc Húc giật mình một cái.

Tiêu Dương nhẹ nhàng gật đầu một cái, ánh sáng lóe qua đôi mắt, hắn nói:

- Từ những điểm này có thể thấy rõ một chuyện, kho hàng “Bắc sáu bảy” chắc chắn có thứ chúng ta muốn tìm.

Lúc này, Bạch Húc Húc nhịn không được thầm lau mồ hôi lạnh, y nói với giọng may mắn:

- Nếu không phải chúng ta cố ý tới gần kho hàng “Bắc sáu bảy”, chúng ta tùy tiện xuất hiện trước mặt những người này, há chẳng phải sẽ bại lộ ngay sao?

Công nhân bốc vác bình thường cho dù nhìn thấy có hai người xa lạ xuất hiện, họ cũng sẽ không để ý, dù sao thì người tới lui ở bến tàu Ngoại Nhất mỗi ngày rất nhiều. Thế nhưng, những người xung quanh kho hàng “Bắc sáu bảy” lại khác, bọn họ đề phòng rất nghiêm với những người lạ mặt xuất hiện trong phạm vi. Nếu hai người Tiêu Dương tùy tiện tới, tỷ lệ bại lộ là rất lớn.

- Đại ca, người trước mặt quá nhiều, hơn nữa mỗi đường đi đều có người chặn, chúng ta vào bằng cách nào?

Bạch Húc Húc cau mày hỏi, phạm vi trăm mét trước mắt lúc này chẳng khác gì lạch trời.

- Cậu có ba nhiệm vụ!

Tiêu Dương trầm ngâm một lúc lâu rồi nói.

Nghe vậy, Bạch Húc Húc lập tức lên tinh thần, y nói:

- Đại ca cứ nói.

- Đầu tiên, gọi điện thoại thông báo cho Thường Lỗi bảo bọn họ tới gần kho hàng “Bắc sáu bảy”, thế nhưng nhất định không được tiến vào khoảng cách trăm mét, lúc nào cũng phải cẩn thận!

- Đã rõ!

Bạch Húc Húc không ngừng gật đầu.

- Thứ hai, gọi điện thoại thông báo cho tổng đội Uông, bảo ông ta lập tức dẫn người tới, đừng có đứng canh ở bến tàu Quân Công Lộ nữa. Bên này lúc nào cũng có thể bắn nhau, phải sớm di tản dân chúng ở nơi này.

- Ừ...

Bạch Húc Húc gật đầu, liếc nhìn Tiêu Dương một cái, yếu ớt hỏi:

- Chẳng lẽ nhiệm vụ thứ ba cũng là gọi điện thoại?

Giọng nói của y mang theo mấy phần ai oán, vốn tưởng rằng mình có cơ hội thể hiện thân thủ.

- Không phải vậy.

Bạch Húc Húc vui mừng, y nhao nhau muốn thử, cho nên lập tức hỏi:

- Vậy e phải làm gì?

- Ở lại tại chỗ, tùy thời đợi lệnh.

Tiêu Dương ném ra tám chữ.

“... ...”

Bạch Húc Húc yên lặng cúi đầu, lòng y đầy bi thương.

Thế này còn kém hơn cả gọi điện thoại!

- Cẩn thận một chút.

Lúc này, Tiêu Dương không nói gì nữa, đột nhiên, bóng người của hắn tiến tới phía trước. Hắn đội mưa nhoáng lên một cái rồi biến mất, trong nháy mắt, đã biến mất khỏi tầm mắt của Bạch Húc Húc.

- Đại...

Giọng của Bạch Húc Húc mới vang lên đã ngừng lại, y biết Tiêu Dương muốn vào bên trong kho hàng “Bắc sáu bảy” để điều tra, mình đi theo chỉ thêm gánh nặng mà thôi. Y không nhịn được than thầm một tiếng:

- Nếu như...

Bạch Húc Húc cúi đầu liếc nhìn, cả người không tự chủ được rùn mình một cái.

Y gọi một cuộc điện thoại.

Giờ phút này, Lam Hân Linh đang ở phụ cận bến tàu Quân Công Lộ nhận được tin tức do Uông Hùng Dương truyền tới.

- Bến tàu Ngoại Nhất có tình huống?

Tâm thần của Lam Hân Linh chấn động mạnh một cái.

Cau mày suy nghĩ một lúc, cô lập tức ra lệnh bảo Uông Hùng Dương lập tức chạy tới. Đồng thời, cô cũng quay đầu xe lại chạy ngay tới bến tàu Ngoại Nhất! Trong tiềm thức, cô khá tin tưởng phán đoán của Tiêu Dương!

- Âu Tử Lôi!

Lam Hân Linh kết nối điện thoại của Âu Tử Lôi điện thoại, cô từ từ nói:

- Bến tàu Quân Công Lộ rất có thể là một cái bẫy, không được xem thường! Nghĩ biện pháp nhanh chóng chặn chiếc xe của Trịnh Thu lại!

Nếu bên trong xe là Trịnh Thu giả, vậy thì đủ chứng minh bến tàu Quân Công Lộ chỉ là một ngụy trang!

Nói xong cô cúp điện thoại.

Âu Tử Lôi hừ lạnh một tiếng, khóe miệng lóe lên nụ cười lạnh lùng, nói:

- Linh Nhi, muội không tin huynh, lại tình nguyện tin lời bịa đặt lung tung của cái tên gác cổng Phục Đại tới vậy ư?!

Tầm mắt liếc nhìn chiếc xe đang từ từ chạy vào bến tàu, Âu Tử Lôi không hề có ý chặn lại.

- Chờ khi tôi bắt được Trịnh Thu và lấy được tang vật, tôi rất chờ mong được nhìn thấy vẻ mặt kinh dị của mấy người.

Vẻ hài hước lóe qua đôi mắt, y lập tức ra lệnh.

- Ép tới gần bao vây! Không có lệnh của tôi, không được có bất cứ động tác gì.

Vèo!

Chiếc xe chạy nhanh như bay, nó đội mưa lẻn vào bến tàu...

Chiếc xe khách màu đen này từ từ chạy tới phía trước, sau đó nó ngừng lại ở một chỗ khá rộng rãi, đầu chiếc xe đang hướng về những thuyền bè đang cập bến...

Thế nhưng, một lúc sau, cửa xe vẫn chưa mở.

Dường như chiếc xe đã biến thành một cái hộp sắt nằm giữa trời đêm, không có bất cứ động tĩnh nào, nó lạnh lùng, yên tĩnh nằm ở đó.

Nước mưa tiếp tục rơi xuống.

- Y đang đợi người ư?

Trong chỗ tối, Âu Tử Lôi nheo mắt lại nhìn chằm chằm phía trước.

Một lúc lâu sau.

Vẫn không có động tĩnh.

Có điều, lại có thể thấy rõ bên trong xe có mấy người...

Mưa to như thác không ngừng đổ xuống...

Dường như sự kiên nhẫn của Âu Tử Lôi đã hao gần hết, y cau mày lại. Lúc này, có một bóng người lặng lẽ tới gần Âu Tử Lôi.

- Sao rồi?

Âu Tử Lôi lập tức nhỏ giọng hỏi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)