- Trịnh tổng, Bạch đại công tử nhất định muốn gặp ngài...&- Đưa điện thoại cho tôi!&Bạch Húc Húc quát to một tiếng.&Trương Tiều run run người, sau khi nói với Trịnh Thu một tiếng, y vội vàng đưa điện thoại tới.&Bạch Húc Húc ra hiệu cho Tiêu Dương nghe điện thoại.&Tiêu Dương cầm điện thoại, hơi ép thấp giọng, từ từ lên tiếng:
- Trịnh Thu?&- Là tôi...
Đầu bên kia điện thoại, giọng của Trịnh Thu vẫn còn bình tĩnh, trực tiếp mở miệng nói:
- Không biết tập đoàn Hắc Sơn của tôi chọc giận Bạch công tử chỗ nào, xin Bạch công tử nói rõ, tôi nhất định sẽ cho Bạch công tử một câu trả lời.&- Anh rất thức thời.
Tiêu Dương híp mắt lại, cười lạnh hỏi:
- Thế nhưng, chuyện liên quan tới tính mạng của Bạch đại tiểu thư, không biết Trịnh tổng sẽ trả lời thế nào?&- Đại tiểu thư của Bạch gia?
Trịnh Thu sửng sốt, khó hiểu nói:
- Ý của Bạch công tử là...&Tiêu Dương cười, vẻ khinh miệt lạnh lùng lóe lên trong đôi mắt hắn.&- Tôi rất thích giao thiệp với kẻ giả ngây giả dại, bởi vì như vậy, tôi có thể phát tiết thoải mái hơn!
Tiêu Dương liếc mắt nhìn những người đang đập phá, nụ cười càng tăng lên. Bỗng nhiên, khi Trịnh Thu đang tỏ vẻ không hiểu, hắn từ từ nói:
- Tôi nghĩ chắc là Trịnh tổng cũng biết chuyện chuyến xe lớn chạy ra từ tập đoàn Hắc Sơn cùng với chuyện cảnh sát bắn nhau với bọn cướp diễn ra ngày hôm qua.&Nghe vậy, sắc mặt Trịnh Thu lập tức thay đổi, cố giữ bình tĩnh, nói:
- Sau khi chuyện đó xảy ra, cảnh sát Minh Châu từng tới điều tra. Mặc dù chiếc xe kia chạy ra từ tập đoàn Hắc Sơn, thế nhưng, đó không phải là xe của tập đoàn chúng tôi. Hơn nữa, người chết trong xe cũng không phải người của tập đoàn Hắc Sơn. Bạch công tử, nếu như có mạo phạm ở chỗ này, đây rõ ràng chỉ là một sự hiểu lầm.&- Hiểu lầm?
Tiêu Dương cười lạnh nói:
- Nếu như chị ruột của anh vì thứ gọi là hiểu lầm này bị côn đồ bắn bị thương, bây giờ sống chết không rõ, anh còn nghĩ đây chỉ là một hiểu lầm nữa không?&Trịnh Thu hoàn toàn mộng!&Y hiểu được ý nghĩa của câu nói này.&Trong vụ bắn nhau ngày hôm qua, thiên kim của Bạch gia vừa vặn bị trúng đạn, hơn nữa vết thương còn rất nghiêm trọng! Hiện tại, người nhà họ Bạch tới đòi câu trả lời! Giờ khắc này, Trịnh Thu có cảm giác dường như mình đang vác đá đập chân mình.&Rốt cuộc là vị Đại tiểu thư kia không mai hay là mình xui xẻo. Kế hoạch này vốn không chê vào đâu được, thế nhưng, không ai ngờ được, sau khi kế hoạch này hoàn thành, lại dẫn tới một sát tinh!&- Bạch công tử...
Trịnh Thu sửa sang suy nghĩ của mình, trầm giọng nói:
- Cảnh sát đã điều tra qua, chuyện này quả thật không có liên quan gì với tập đoàn Hắc Sơn...&- Tôi không quan tâm cảnh sát có điều tra chưa, nói tóm lại, chiếc xe kia chạy ra từ tập đoàn Hắc Sơn, vậy thì chuyện này chắc chắn có liên quan với tập đoàn Hắc Sơn!
Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Dương vang lên, tức giận nói:
- Họ Trịnh, mi nghe cho rõ đây, hôm nay ông phải tìm cho ra hung thủ hại chị ông! Tốt nhất mi hãy nhanh chóng xuất hiện trước mắt ông, cho ông một câu trả lời. Nếu không, hôm nay ông nhất định sẽ đập nát tập đoàn Hắc Sơn!&- Bạch công tử, ngài đừng xúc động!
Trịnh Thu vội vàng lên tiếng.&- Đừng xúc động? Nếu là mi, mi có thể không xúc động không?
Tiêu Dương nổi giận hét to một tiếng rồi cười lạnh nói:
- Ông cho mi biết, hôm nay ông muốn đập phá mọi thứ như đại náo thiên cung, để xem mi có mời được Như Lai không?&Sắc mặt Trịnh Thu lập tức thay đổi!&- Vậy thôi!
Tiêu Dương cười lạnh một tiếng rồi hung hãn ném điện thoại trên tay xuống đất!&Một tiếng loảng xoảng giòn tai vang lên, điện thoại di động vỡ nát!&Tiêu Dương gật đầu mỉm cười với Bạch Húc Húc, hỏi:
- Thiếu gia, tôi nói có đúng không?&Bạch Húc Húc cười ha ha một tiếng rồi nói:
- Không sai, ý của anh chính là ý của tôi!&- Ha ha!
Bạch Húc Húc hưng phấn lên tiếng, giơ gậy bóng chày trên tay lên nói:
- Để xem mi có mời được Như Lai không? Tôi thích câu này! Để tiểu gia xem thử Như Lai của tập đoàn Hắc Sơn đang ở đâu? Hung hăng đập cho tiểu gia! ! !&Bạch Húc Húc vung tay lên, hành động đập phá càng nhanh, càng mạnh hơn!&Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!&Một đường đập tới!&Đám người Trương Tiều chỉ có thể đứng một bên tức giận nhìn chứ không dám nói gì. Bên phía Trịnh Thu vẫn chưa truyền tới mệnh lệnh mới, cả đám người chỉ có thể đứng một bên gấp gáp chứ không dám có bất cứ động tác nào khác.&- Phòng làm việc của Trịnh Thu ở đâu?
Bạch Húc Húc đột nhiên liếc xéo Trương Tiều.&Trương Tiều sững sờ, nhất thời không nói nên lời.&Vù!&Gậy bóng chày hung hăng nện lên người Trương Tiều.&- A!
Một tiếng gào thét thê lương vang lên, Trương Tiều ngã quỵ xuống đất, ngẩng đầu hô:
- Mi...
Một tíc tắc này, dường như có một luồng lực lượng kỳ lạ tuôn ra từ trên người Trương Tiều, có điều, trong nháy mắt, lực lượng này đã thu liễm lại.&- Lực lượng của Chúc Tính giả?
Lòng Tiêu Dương run nhẹ một cái, con ngươi hơi co lại, nhìn chằm chằm vàoTrương Tiều.