Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 349: Hạc con, còn bay được không? (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi cắn răng nghiến lợi nói một câu, bóng người của Âu Tử Lôi đột nhiên nhào tới chỗ Tiêu Dương. Y trực tiếp vòng qua Lam Hân Linh. Tay trái hình xà, tay phải hình hạc, y dùng tốc độ làm chủ, linh hoạt làm phụ, bàn tay biến thành những hư ảnh, trong nháy mắt đã bao trùm tất cả điểm yếu trên người Tiêu Dương.

- Xà Hạc Song Hình?

Mi mắt của Tiêu Dương hơi nhấc lên, trong giây lát, bước chân đã dời sang một bên, vừa khít tránh thoát đòn tấn công của bóng rắn. Bóng người kia không ngừng lại, một tiếng hạc đột ngột vang lên, cơn gió sắc bén đã ép tới gần cổ Tiêu Dương.

Vèo! Vèo! Vèo!

Thoáng cái, cơ thể Tiêu Dương liên tục lui ra phía sau, Âu Tử Lôi thì từng bước ép sát tới. Xà Hạc Song Hình được y sử dụng vô cùng xuất thần nhập hóa. Nhuệ khí bắn ra bốn phía, chiêu thức linh hoạt khiến người ta khó mà đề phòng, hơn nữa tốc độ của y còn nhanh tới mức làm cho người ta nhìn hoa cả mắt.

Mọi người xung quanh rối rít mở to mắt nhìn cảnh này.

Nếu như không tận mắt nhìn thấy, bọn họ sẽ không tin tưởng chuyện trên đời này thật sự có người có thể dùng ra chiêu thức mạnh mẽ như trong phim võ hiệp thế này, càng không tin chuyện dưới sự công kích dày đặc linh xảo tới vậy, vẫn có người có thể tránh né những đòn công kích!

Vèo vèo vèo!

Linh Xà Xuất Động!

Trường Xà Thổ Tín!

Mấy chiêu do Âu Tử Lôi sử dụng ra quả thật là có khí thế sấm vang chớp giật.

- Hừ!

Âu Tử Lôi lạnh lùng phát ra những đòn công kích ác liệt, không sợ đối phương tránh né. Đối phương càng tránh né, uy lực của Xà Hạc Song Hình sẽ càng ngày càng gia tăng. Xà Hạc dung hợp với nhau, uy lực sẽ càng ngày càng lớn!

Ầm!

Trong nháy mắt, thân thể của Tiêu Dương trượt qua một bên, quả đấm vung lên, va chạm với móng hạc. Trong nháy mắt, bóng người của Tiêu Dương nhanh chóng lui ra phía sau, hơn nữa còn đứng lảo đảo cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể té xuống...

Thân hình không vững!

Thấy vậy, Âu Tử Lôi tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội thừa thắng truy kích, vẻ sắc bén lóe lên trong đôi mắt. Y trượt tới phía trước như rắn bò, tiếng lách tách phá vỡ không khí, đòn công kích linh xảo bao trùm tới...

- Cẩn thận...

Thấy một màn này, Lam Hân Linh không tự chủ được hô lên một tiếng.

Một tíc tắc này, ngọn lửa ghen ghét trong mắt Âu Tử Lôi lớn hơn mấy lần!

Lực lượng đột nhiên tăng thêm mấy lần.

Hô!

Con rắn tấn công không trúng, thân thể gần như đã ngã xuống đất của Tiêu Dương đột nhiên nghiêng qua một bên rồi gắng gượng ngừng lại ở góc bốn mươi lăm độ. Bóng người chợt lảo đảo một cái, thân thể lại nghiêng sang một bên khác.

“Hừ!”

Mũi chân của Âu Tử Lôi nhấn một cái, y tung người tiếp tục đánh tới.

Hạc Sí Cao Triển!

Ba ba ba!

Bước chân của Tiêu Dương lảo đảo nghiêng lệch đi đi lại lại trên mặt đất, mọi đòn công kích của Âu Tử Lôi đều bị hắn vừa vặn tránh thoát.

- Ha ha ha!

Cười to một tiếng.

Dường như ánh mắt của Tiêu Dương đã có mấy phần say ngà ngà, mặt hơi đỏ lên, ợ một cái, hắn nói:

- Xà Hạc Song Hình, chỉ thế mà thôi!

- Cuồng vọng!

Những đòn công kích ác liệt ào ào bao trùm tới...

- Giai đẹp uống rượu ư?

Ở một bên, Tế Tế Lạp không tự chủ được hỏi.

Nghe vậy, Lâm Hạ ngẩn ra, cũng rất khó hiểu.

Không chỉ hai người, giờ phút này, có không ít người xung quanh cũng cảm thấy mơ hồ. Tiêu Dương càng đánh bước chân càng lảo đảo, dường như không phải hắn đang đánh nhau mà là đang uống quá chén cho nên lộ ra men say.

- Linh Xà Xuất Động! Yểu Hạc Thăng Thiên!

Tiêu Dương cười ha ha một tiếng, bóng người đột nhiên ngừng lại, mặt quay về hướng Âu Tử Lôi, hắn nói:

- Xem Bát Tiên Quá Hải, Trảm Xà Phách Hạc của ta!

Hô!

Lúc này, đòn tấn công của Âu Tử Lôi một lần nữa đã hạ xuống.

Ầm!

Tiêu Dương cũng không né tránh như trước, ngược lại, hai tay hắn tạo thành thế mũi nhọn không nghiêng không lệch chỉa vào đòn công kích của Âu Tử Lôi. Đồng thời, bóng người hắn như say rượu nghiêng về phía y...

- Muốn chết!

Vẻ sắc bén lóe lên trong đôi mắt Âu Tử Lôi, tay rắn đột nhiên nhanh như thiểm điện đâm về phía cổ của Tiêu Dương.

- Túy Bát Tiên!

Giọng của Tiêu Dương đột nhiên phá vỡ bóng đêm, lan ra xung quanh, hai tay phát động công kích vô cùng tự nhiên, nói:

- Nhất Túy Lã Động Tân, Túy Tửu Đề Hồ Lực Thiên Cân.

(Lã Động Tân uống say, lực lượng tăng thêm nghìn cân.)

Ngay lập tức, khi tay rắn của Âu Tử Lôi còn chưa hạ xuống, hai tay của Tiêu Dương đột nhiên nắm được hông y rồi giơ lên. Hơn nữa, trong nháy mắt, bước chân lảo đảo của hắn chợt xoay tròn!

Âu Tử Lôi giật mình!

Một trảo đập xuống đầu Tiêu Dương!

- Nhị Túy Trương Quả Lão, Túy Tửu Phao Bôi Thích Liên Hoàn!

(- Trương Quả Lão uống say, say rượu ném ly đá liên hoàn!)

Hai tay của Tiêu Dương đột ngột phát lực ném Âu Tử Lôi tới phía trước. Trong nháy mắt, hắn tung người nhảy lên rồi đá tới chỗ mà Âu Tử Lôi rơi xuống.

Ầm! Ầm! Ầm!

Ba cước đá liên hoàn không sai không lệch đá trúng eo của Âu Tử Lôi. Một cơn đau kịch liệt lan tràn khắp người, đồng thời, thân thể y cũng nặng nề rơi xuống đất.

Một tích tắc này, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm!

Quá mạnh!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã đảo ngược cục diện, hơn nữa còn dùng đá liên hoàn đá bay Âu Tử Lôi!

- Quá... Quá lợi hại!

Lâm Hạ không nhịn được hít vào một hơi lạnh.

- Giai đẹp như thần!

Vẻ si mê trong mắt Tế Tế Lạp càng nồng hơn.

Một hồi xôn xao kinh ngạc xuất hiện.

Tất cả mọi người đều đang nhớ lại một màn vừa rồi...

Thân thể của Âu Tử Lôi từ trên không rơi xuống, một bóng người nhảy lên không đá bay. Động tác vô cùng tự nhiên, mỹ cảm kết hợp với lực lượng tạo thành một màn làm cho người ta khiếp sợ khó có thể quên.

Bóng người của Tiêu Dương nhẹ nhàng rơi xuống đất. Liếc mắt nhìn Âu Tử Lôi đã té xuống đất, hắn cười tủm tỉm rồi nói bằng giọng vô cùng khiêu khích:

- Hạc con, còn bay được không?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)