Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 307: Một đêm hai lần (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Khi mộng du, em đẹp tới mê người.

Đâu chỉ là mê người, lúc đó cô còn có thể làm cho hắn vứt hết vũ khí đầu hàng.

- Vậy... Em đã làm gì?

- Việc này...

Tiêu Dương trả lời:

- Tìm kẹo, chạy về phòng tìm kẹo que.

Lăng Ngư Nhạn cảm thấy quá mất mặt, mắc cở đỏ mặt, cô nói:

- Em có tìm được không?

- Tìm được... Ặc, không tìm được.

- Rốt cuộc thì có tìm được không?

- Lúc đầu không có...

Tiêu Dương mặt không đổi sắc nói:

- Sau đó anh lấy cho em một cây, sau khi ăn xong, em lập tức leo lên giường ngủ.

- Cảm ơn.

- Không cần khách khí.

Tiêu Dương vừa tán gẫu với Lăng Ngư Nhạn vừa dành thời gian gọi điện thoại cho tiệm sửa xe. Chiếc Chery của Tiêu Dương có tần suất sửa chữa quá cao, ngay cả người sửa xe trong tiệm cũng có thể tùy tiện nhận ra hắn. Sau khi Tiêu Dương nói địa chỉ, hắn lập tức cúp điện thoại.

- Ồ? Tại sao anh vẫn chưa thức nữa?

Lăng Ngư Nhạn hỏi mẹ mình.

- Nó đã thức từ sớm.

Lâm Xuân Yến liếc mắt nhìn căn phòng của Lăng Phong, bà nói:

- Sáng sớm đã thức dậy thay quần áo rồi chỉnh sửa tóc, tới giờ vẫn chưa đi ra.

Vừa dứt lời, cửa phòng lập tức mở ra.

Âu phục cà vạt, giày da được lau tới sáng bóng, mái tóc chỉnh tề, tay đeo đồng hồ super fake. Lúc này, y nhìn có mấy phần khí chất của thành phần trí thức.

- Mọi người xem thử một chút, chuẩn bị thế này được chưa?

Lăng Phong rốt cuộc cũng hài lòng bước ra.

- Anh, anh...

Lăng Ngư Nhạn đứng lên, cô trợn to hai mắt.

- Người dựa vào ăn mặc, Lăng đại ca mặc vậy rất đẹp trai.

Tiêu Dương không hề keo kiệt tán dương anh vợ mình.

Lăng Phong tự tin cười một tiếng, lưng thẳng tắp, nói:

- Tôi chắc chắn một điều đó là ngày hôm nay chính là bước ngoặt mấu chốt nhất trong đời tôi, quán cà phê Túy Vũ chính là cơ hội của tôi.

Nếu không phải tối qua uống rượu say, chắc chắn Lăng Phong sẽ không ngủ được.

Tiêu Dương và Lăng Ngư Nhạn nhìn nhau, sau đó hai người đồng thời liếc mắt nhìn Lăng Phong đang đứng nghiêm.

Sau đó, Lăng Phong cứ như một cán thương thẳng tắp xuất hiện bên cạnh mọi người. Mặc kệ là tán gẫu hay ăn điểm tâm, y cũng không ngồi xuống. Y tranh thủ giữ hình tượng hoàn mỹ nhất của mình để đi gặp đồng nghiệp tương lai. Nhân viên sửa xe chuyên nghiệp tới rất nhanh, sau khi kiểm tra đơn giản, họ phát hiện đây chỉ là vấn đề nhỏ, rất nhanh đã sửa xong, Khoảng mười giờ sáng, ba người từ biệt Lâm Xuân Yến, chiếc xe từ từ lăn bánh rời khỏi tiểu khu đang có cơn mưa như thác đổ này.

Trên đường đi, đi qua tiệp tạp hóa tổng hợp ngày hôm qua, họ thấy trước cửa đậu vài chiếc xe chở hàng. Tên chủ tiệm lùn mập đang chỉ huy nhân viên dời từng cái ghế bằng gỗ Hoa Lê lên xe. Lúc này, trên mặt y chứa đầy nụ cười, y đang rất đắc ý. Khó có thể gặp được một khách hàng tốt tới vậy, thậm chí ngay cả giá tiền cũng không thương lượng đã mua một đơn đặt hàng lớn tới vậy. Với tính cách của tên chủ tiệm lùn mập, không làm thịt một khoản mới là chuyện lạ.

Xe của Tiêu Dương vụt qua, thấy cảnh này, Lăng Ngư Nhạn nhịn không được hé miệng cười, nói:

- Tiêu Dương, anh nói xem, nếu đống hàng này chuyển tới tập đoàn Hắc Sơn, chuyện gì sẽ xảy ra?

- Ai biết được.

Ánh mắt của Tiêu Dương nhìn phía trước, thật ra thì, trong đầu hắn lúc này chỉ toàn những cảnh hương diễm diễn ra tối hôm qua.

Khi sắp trở lại nội thành, chuông điện thoại của Tiêu Dương vang lên.

- Này, sao hai anh em biết được tôi sắp trở về Túy Vũ?

Tiêu Dương mỉm cười nghe điện thoại, hắn hỏi:

- Chu Mạt, có chuyện gì không?

Không biết đầu bên kia điện thoại nói gì mà sắc mặt của Tiêu Dương đã hơi thay đổi, hắn trầm giọng nói:

- Mọi người đợi một chút, tôi sẽ tới ngay.

Cúp điện thoại, Tiêu Dương tăng tốc.

Rất nhanh, Chery màu đỏ dừng lại trước cửa quán cà phê Túy Vũ. Buổi trưa không buôn bán, có điều trong quán cà phê có không ít nhân viên đang ở bên trong nhà trọ dành cho nhân viên phía trên phòng buôn bán. Sau khi Tiêu Dương mang theo hai anh em Lăng Ngư Nhạn tiến vào, hắn lập tức triệu tập một hội nghị ngắn. Tiêu Dương tuyên bố với bên ngoài là Trương Hồng có chuyện nên từ chức, trong hội nghị, hắn bổ nhiệm Lăng Phong là quản lý mới của Túy Vũ

Nghe được lưa thưa vài tiếng vỗ tay, Tiêu Dương cũng không thấy kỳ lạ. So với những nhân viên kỳ cựu ở đây, Tổng giám đốc hắn chính là “khách tới từ bên ngoài“. Trực tiếp được Tạ Chấn Vinh bổ nhiệm là Tổng giám đốc của Túy Vũ cho nên danh vọng của hắn trong lòng mọi người chỉ ở mức bình thường. Bây giờ, hắn lại trực tiếp bổ nhiệm Lăng Phong là cấp trên của bọn họ, có tâm lý phản nghịch cũng là chuyện bình thường. Tất nhiên, Tiêu Dương cũng không nói ra, hắn liếc sang Lăng Phong bên cạnh.

Lăng Phong hiểu ý của Tiêu Dương, y tự tin cười một tiếng!

Y có lòng tin có thể đối phó cục diện này.

Tiêu Dương cũng hi vọng Lăng Phong có thể thống trị đám thành viên nồng cốt này tới mức dễ sai dễ bảo. Dù sao thì Túy Vũ chính là của cải duy nhất của hắn lúc này. Mặc dù là dưới cờ của quán Vũ Phong, thế nhưng dã tâm của Tiêu Dương không chỉ ở mức này, hoặc là không làm, nếu làm, phải làm tới mức tốt nhất

Sau khi tan họp, Tiêu Dương để Lăng Ngư Nhạn giúp đỡ Lăng Phong làm quen sơ sơ quán cà phê. Sau đó, hắn lập tức chạy tới tầng lầu cao nhất của tòa nhà này- tầng bảy!

Tầng này là gian nhà bốn phòng một sảnh rất rộng rãi, dành riêng cho Tổng giám đốc của Túy Vũ. Có điều, mặc dù Tiêu Dương làm Tổng giám đốc, thế nhưng hắn lại không dọn vào, ngược lại, hắn để cho hai anh em Lý Bái Thiên ở tạm chỗ này.

Sau khi gõ cửa đi vào, Tiêu Dương lập tức hỏi Chu Mạt vừa mở cửa:

- Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?

- Tiêu đại ca.

Lý Bái Thiên bước tới, y nói:

- Anh bảo hai anh em bọn tôi thay phiên nhau tập trung theo dõi tập đoàn Hắc Sơn, bọn tôi không dám lười biếng. Sáng sớm ngày hôm nay, chuông báo động của tập đoàn Hắc Sơn đột nhiên vang lên, có người xông vào tập đoàn Hắc Sơn. Lúc đó, khi người kia gặp nguy hiểm, tôi và em trai không suy nghĩ nhiều, chúng tôi âm thầm cứu người này ra. Kết quả, chúng tôi phát hiện người này chính là vị nữ cảnh sát ở chung một chỗ với Tiêu đại ca lúc ở Phục Đại.

- Cô ấy đâu?

- Đang ở trong phòng, có điều, tập đoàn Hắc Sơn có cao thủ, nữ cảnh sát bị đánh trúng một chưởng, mặc dù không có nguy hiểm tới tính mạng, thế nhưng tới giờ vẫn còn hôn mê.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)