- Mạn Hồng, tại sao ngươi lại mất đi thần trí vậy? Cũng may là không gây ra đại họa gì.
Ma Huyền hỏi.
Mạn Hồng trầm tư, giống như đang nhớ lại:
- Ta cũng không nhớ được bao nhiêu. Năm đó, khi ta còn trấn thủ Thiên Môn Sơn, phong ấn thông đạo xuất hiện một vết rách. Một tà ma thiên ngoại muốn xâm nhập địa cầu. Ta và người đó đã đại chiến với nhau. Cuối cùng cũng đánh bại được y. Hơn nữa còn tu bổ vết rách phong ấn. Nhưng, sức mạnh phản chấn của người đó quá mạnh. Linh hồn của ta bị thương, sau đó bị cắn nuốt rồi mất đi thần trí. Nhiều năm trôi qua, cũng may Long Thần đại nhân đã lưu lại ấn ký trong linh hồn ta, khiến cho ta vẫn theo tiềm thức mà tiếp tục thủ hộ Thiên Môn Sơn. Nhưng thực lực của ta không bằng ngày xưa. Nếu như không có mọi người xuất hiện, qua một trăm năm nữa, sợ rằng linh hồn của ta sẽ bị ăn mòn hoàn toàn, trở thành mãnh thú tà ma.
- Bây giờ không có việc gì là tốt rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây