Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 258: Theo lý thuyết là có thể! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Tiêu Dương không bao giờ làm chuyện không chắc chắn. Hắn đã nói rồi, theo lý thuyết không thành vấn đề.

Cao Vạn Đằng cười, trong lòng bàn tay lại âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

- Mọi người yên lặng một chút!

Lúc này, một tiếng nói to rõ thông qua loa lớn vang vọng lên, đột nhiên vang lên bên tai mọi người. Liên tục ba tiếng, ánh mắt mọi người liền liếc về phía này.

- Là Tiêu Dương sao?

- Tiêu đại gia trong đội bảo vệ sao?

- Á! Tiêu soái ca...

Sự thật chứng minh, danh tiếng của Tiêu Dương tại trường Phục Đại đã đến mức Tô Thắng Kỷ phải hâm mộ và đố kỵ rồi.

Tiêu Dương phất tay áo, sau khi tiếng nói mọi người hơi yên tĩnh một chút, hắn lập tức nói to:

- Tôi biết mục đích hiện tại mọi người tập trung tại cửa trường học. Tôi cũng giống như mọi người, vô cùng mong mọi được gặp mặt Thủy Ngưng Quân! Đây là vinh hạnh của những fan hâm mộ chúng ta! Thủy Ngưng Quân! Tôi yêu em!

- Thủy Ngưng Quân! Em yêu chị! Thủy Ngưng Quân! Em yêu chị!

Có cấp trên “tổ chức” hiện tại tiếng hô càng đều nhịp hơn!

Trong nhất thời, tiếng nói vang lên cao hơn, khí thế mênh mông.

Mà mọi người đứng phía sau lưng Tiêu Dương không xa đang trợn mắt há mồm rồi!

- Hắn... Hắn đang đi sơ tán mọi người hay là thêm dầu vào lửa hả!

Một lãnh đạo trường Phục Đại lo lắng nói:

- Quả thực là càng thêm loạn.

- Anh Tiêu làm việc luôn biết có chừng có mực.

Lâm Tiểu Thảo nói:

- Hơn nữa hiện tại chúng ta cũng không có biện pháp khác.

Ngay cả phó hiệu trưởng ra mặt cũng không kêu gọi được đám sinh viên điên cuồng kia, những người khác đừng hòng nói nổi.

- Trật tự!

Tiêu Dương vung tay ngăn lại.

Trong khoảnh khắc này, phía dưới đột nhiên yên tĩnh lại, nghiễm nhiên coi Tiêu Dương trở thành người tổ chức lần đón tiếp Thủy Ngưng Quân lần này.

- Hỏi thế gian có ai không muốn chiêm ngưỡng phong thái của Thủy Ngưng Quân!

Tiêu Dương vô cùng ảm thán, cất giọng nói to:

- Hiện giờ tôi muốn nói lớn cho mọi người biết.. Tin tức Thủy Ngưng Quân sắp tới trường Phục Đại... Là thật!!

- Á!!

Trong nháy mắt, dường như lời này dẫn nổ toàn trường. Tiếng thét chói tai càng đậm hơn, như sắp được gặp mặt Thủy Ngưng Quân vậy, kích động thét dài...

Chỉ chốc lát, Tiêu Dương lại phất tay, mọi người lại yên tĩnh một lần nữa.

- Ôi!

Một tiếng thở dài tiếc nuối.

Tiêu Dương giương mắt nhìn thoáng qua những người phía dưới.

- Tin tức này năm phút cô vẫn là sự thật, nhưng hiện tại... Không còn là thật nữa rồi.

- Cái gì?

- Chuyện gì vậy?

- Nói rõ một chút đi!

Tiếng người ồn ào lo lắng vang lên.

- Tôi xin nói thật!

Tiêu Dương nói to:

- Sở dĩ hôm nay Thủy Ngưng Quân muốn đến trường Phục Đại là bởi vì nhận được lời mời của hiệu phó Tô Thắng Kỷ của chúng ta, vội tới trường chúng ta khánh thành một hạng mục mới! Với thân phận của Thủy Ngưng Quân, có thể nghĩ cơ hội mà phó hiệu trưởng Tô cố gắng giành được cho chúng ta này gian nan thế nào! Cái gì? Anh hỏi tôi làm sao biết à? Tôi là đội trưởng đội bảo vệ trường Phục Đại, Thủy Ngưng Quân sắp tới, tất nhiên là do tôi phụ trách công tác bảo an rồi.

Mặt Tiêu Dương không đổi sắc.

Hiệu phó Tô phía sau mặt lúc này đã vàng như đất, hận không thể cắn răng:

- Thằng ranh thối tha này đang làm gì thế!

- Vốn tin tức này phải giữ bí mật tuyệt đối, lúc chuẩn bị sẵn sàng mới nói cho mọi người, thật không ngờ...

Tiêu Dương thở dài:

- Hiện tại các ngươi tụ tập ở đây thật giống như thiên quân vạn mã, dã thú hồng hoang, đổ hết ra cửa này. Các ngươi thử tự mình ngẫm lại xem, nếu Thủy Ngưng Quân biết tin, cô ấy sẽ làm gì?

- Cô ấy có thể hủy bỏ hành trình lần này không?

Có người kinh hãi cất tiếng nói.

- Đoán đúng một nửa rồi.

Giọng điệu Tiêu Dương nặng nề, thở dài nói:

- Người đại diện của Thủy Ngưng Quân năm phút trước đã gọi điện tới. Cô ấy đang suy nghĩ có nên hủy bỏ hành trình lần này không.

Trầm mặc một hồi, Tiêu Dương hất tay áo:

- Không thể trách mọi người. Mặc dù mọi người dọa sợ nữ thần, làm chậm trễ hành trình của cô nhưng ai mà không muốn gặp nữ thần chứ? Không thể trách mọi người được...

Giọng điệu nặng nề như vậy của Tiêu Dương khiến toàn trường như bị phủ một tầng không khí bí bách, không ít người từ từ ủ rũ cúi đầu...

- Đều tại chúng tôi phản ứng quá kịch liệt rồi.

- Nếu Thủy Ngưng Quân hủy bỏ hành trình lần này, vậy thì đây là một chuyện không thể bù đắp nổi.

- Chẳng qua...

Giờ phút này Tiêu Dương lại lên tiếng, đôi mắt đồng thời lóe sáng, trán ngẩng cao, cất cao giọng nói:

- Dưới sự giao thiệp của hiệu phó Tô vĩ đại của chúng ta, chuyện này đã có cơ hội chuyển biến rồi!

- Có lẽ Thủy Ngưng Quân bỏ qua hoạt động cắt băng khánh thành hôm nay nhưng đêm nay vô cùng có khả năng sẽ xuất hiện tại trường Phục Đại, biểu diễn một bài hát cho sinh viên trường Phục Đại chúng ta!

Ào!

Toàn trường náo động, trong khoảnh khắc sôi trào!

- Có thể nghe Thủy Ngưng Quân hát một bài gần gũi như vậy đó là hạnh phục suốt đời đó!

Kích động rồi!

Bản thân Tô Thắng Kỷ cũng kích động rồi, hận không thể lập tức xông lên kéo thằng ranh này xuống, sau đó xé xác!

- Mọi người yên lặng!

Tiêu Dương nghiêm túc nói.

- Hiện tại chỉ là có khả năng thôi. Thủy Ngưng Quân có khả năng đến hay không còn phải xem biểu hiện của mọi người.

Mọi người nghi hoặc nhìn Tiêu Dương...

- Các người ngẫm lại xem, nếu như Thủy Ngưng Quân thấy cảnh các người giống như dã thú hồng hoang thế này, cô ấy có dám đến không?

Tiêu Dương hỏi ngược lại một tiếng.

- Nếu như mọi người hy vọng thấy Thủy Ngưng Quân đêm nay xuất hiện tại sân khấu trường Phục Đại thật, như vậy xin hiện tại hãy yên tĩnh, im lặng trở lại phòng học, trước tiên để Thủy Ngưng Quân thấy được thành ý của mọi người. Để dành sự điên cuồng của mọi người tới đêm nay đi!

Để dành sự điên cuồng của mọi người tới đêm nay đi!

Tiêu Dương phất tay một cái:

- Tất cả mọi người giải tán đi!

- Tiêu Dương nói không sai.

- Dù sao Thủy Ngưng Quân cũng chưa đến ngay lúc này.

- Giải tán đi thôi.

Đám người vây lại đây lập tức bắt đầu rút đi như thủy triều...

Tiêu Dương ôm loa to cười tủm tỉm trở lại trước mặt mọi người.

- May mắn hoàn thành nhiệm vụ!

Ánh mắt mọi người kinh ngạc đến ngây người nhìn Tiêu Dương.

Nửa ngày sau, cả đám cũng không giật mình nổi một cái.

Trán Tô Thắng Kỷ ứa mồ hôi lạnh.

- Tiêu Dương, cậu đúng là dám nói linh tinh. Thủy Ngưng Quân có đồng ý biểu diễn ở trường Phục Đại đâu. Nếu đêm nay đám sinh viên không nhìn thấy Thủy Ngưng Quân thì cậu còn đặt chân ở trường Phục Đại làm sao được!

- Đương nhiên Thủy Ngưng Quân sẽ không đồng ý.

Tiêu Dương xua tay nói:

- Vừa rồi không phải tôi đã nói rồi à. Có thể sơ tán bọn họ theo lý thuyết mà thôi. Trên thực tế, tối nay tuyệt đối Thủy Ngưng Quân sẽ không tới đây.

- ....

- Còn về chuyện đêm nay...

Tiêu Dương nghiêng đầu cười cười, nhìn thẳng vào Tô Thắng Kỷ, hơi xấu hổ nói:

- Vừa rồi tôi cũng đã nói là ông mời Thủy Ngưng Quân, cho dù Thủy Ngưng Quân không đến thì người đám sinh viên ghi hận... Hẳn là ông.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️