Nhìn thấy Bạch Văn Diệu, Tiêu Dương cảm giác y chính là đến đây để bới móc.
Câu đầu tiên của Bạch Văn Diệu lại mang đến cho Tiêu Dương một cảm giác khác, là tự đưa mặt đến cho người ta đánh. Nói thật, trong lòng Tiêu Dương rất hoài niệm cuộc sống chẳng thèm nói đạo lý, không có quá nhiều lo toan như trước kia, cứ tiêu diêu tự tại mà sống. Quan trọng là có mặt để đánh.
Bốp! Bốp! Bốp.
Thanh âm vang dội đó êm tai đến cỡ nào.
Nghĩ là làm, ánh mắt Tiêu Dương không tự chủ được mà rơi vào mặt Bạch Văn Diệu, ngo ngoe như muốn động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây