Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 253: Long sĩ đầu! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- ... Món quà quý giá nhất?

Tiêu Dương ngẩn ra một chút, nhìn bóng lưng Lăng Ngư Nhạn, ngây người một hồi, nhất thời vội vàng bước nhanh hơn.

- Ôi, cô Lăng, nói rõ một chút đi...

Một đêm này đối với với vô cùng người có thể nói là tuyệt đối không thể ngủ nổi.

Mẹ con Lăng Ngư Nhạn “gặp lại”, có thể nói là vô cùng vui sướng. Tai nạn giao thông năm đó, Lăng Ngư Nhạn mới bốn tuổi, hôm nay đã là một cô gái trưởng thành hai mươi tuổi rồi. Lâm Xuân Yến càng yêu thích, cầm tay Lăng Ngư Nhạn không muốn buông tay. Mẹ con nói chuyện không có bất cứ ngăn cách nào.

Lăng Phong lại thỉnh thoải bổ sung vài câu.

Mà Tiêu Dương thì vùi đầu ăn uống, đôi mắt với ánh mắt thỉnh thoảng nhìn tới của Lâm Xuân Yến, trong lòng có cảm giác bối rối khó hiểu...

Hắn không biết loại ánh mắt này là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng vừa ý.

- Tiêu Dương, mấy ngày nay đều nhờ cháu chăm lo cho con bé Nhạn.

Lâm Xuân Yến cười tủm tỉm nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương vội vàng xua tay:

- Nên vậy, nên vậy mà bác.

Nên vậy!

Khuôn mặt Lâm Xuân Yến càng lộ nụ cười ngầm hiểu ý...

Có người vui mừng thì có người đau khổ.

Ở một nơi khác, Trịnh Thu đã hoàn toàn nổi giận rồi!

- Kẻ nào! Rốt cục là ai!

Trịnh Thu đã đập nát hầu như toàn bộ đồ vật có thể đập trong phòng làm việc của mình rồi!

Đập thật mạnh! Đập nát!

Mất bình tĩnh chưa từng thấy!

Không thể phủ nhận, xưởng chế ma túy dưới tầng ngầm mang lại lợi ích kinh thế không thể đo lường cho Trịnh Thu. Nhưng tai họa bất ngờ đêm nay lại khiến gã bị một đòn giống như đâm thẳng vào tim!

Không có bất cứ hy vọng gì vào may mắn, khi biết người thần bí xông vào đã chạy thoát thành công, Trịnh Thu quyết đoán ra lệnh tiêu hủy toàn bộ xưởng chế ma túy!

Bỏ xe giữ tướng!

Nhưng không thể nghi ngờ gì nữa, việc này khiến gã phải gánh chịu tổn thật lớn lao!

Trái tim Trịnh Thu đang nhỏ máu!

Ba tầng ngầm của tòa nhà chính tập đoàn Hắc Sơn vốn là nơi gã tự nhận thấy cứ điểm chế ma túy an toàn nhất, bí ẩn nhất, cũng sản xuất quy mô lớn nhất! Đây là trung tâm của dây chuyền sản xuất ma túy!

Một ngọn lửa đã thiêu hủy tất cả!

- Rốt cục là ai!!!

Tiếng gầm rít của Trịnh Thu vang lên, gân xanh trên cánh tay nổi lên. Có thể hiểu, giờ phút này nếu Trịnh Thu biết ai hại mình chật vật như vậy, sợ rằng hận không thể lập tức băm thây hắn thành vạn mảnh.

- Trương Tiều!

Hít sâu liên tục vài hơi, Trịnh Thu cố hết sức giữ mình tỉnh táo, nói gần như nghiến răng nghiến lợi:

- Vào đi!

Không bật đèn, dưới ánh sáng tù mù, một bóng người đẩy cửa bước vào, cũng không có gan nói gì thêm, chỉ cúi đầu đứng trước mặt Trịnh Thu.

- Lượng hàng đã đặt... Có sản xuất kịp không?

Lúc Trịnh Thu nói ra những lời này, trong nội tâm nhỏ máu.

Cho dù mình đã di chuyển đám hàng hóa trong xưởng đi trước nhưng vẫn còn lâu mới đủ cung ứng cho những đơn hàng đã được đặt trước.

- Chỉ còn lại một khu điều chế...

Trương Tiều chần chừ trong chốc lát, lắc đầu:

- Sợ rằng rất khó giao hàng đúng hẹn!

Vẻ mặt Trịnh Thu trong chớp mắt sầm xuống!

- Không ai trong nhóm khách hàng này có thể dễ dàng đắc tội!

Trịnh Thu tức giận nắm chặt tay:

- Nếu như không giao hàng kịp thì dựa theo hợp đồng, chúng ta phải bồi thường số tiền rất lớn...

Đã mất phu nhân lại thiệt binh!

- Còn có ba ngày!

Trịnh Thu trầm giọng nói:

- Cần phải sản xuất cả ngày lẫn đêm! Có thể làm được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu!

Chuyện cho tới nước này, chỉ có thể nghĩ cách sửa sai!

- Tôi hiểu rồi!

Trương Tiều gật đầu.

- Còn nữa...

Đôi mắt Trịnh Thu lóe lên ánh sáng lạnh lẽo:

- Điều tra rõ! Tôi hạn cho ông trong ba ngày phải điều tra ra vị khách không mời đêm nay!

Vẻ mặt Trịnh Thu dữ tợn, hung hăng nắm chặt tay.

- Ông đây muốn cho hắn hối hận vì đã sinh ra trên đời này!

- Vâng!

...

...

Phía Đông Minh Châu, trong một tòa biệt thự nhìn không có gì cuốn hút, ánh đèn dịu mắt chiếu sáng bóng đêm.

Trên ghế sa lon trong biệt thự.

Năm bóng người.

Hai người đứng phía ngoài cùng bên trái là hai thanh niên thần bí từng tiếp xúc một lần với Tạ Chấn Vinh tại Vũ Phong Quán, một nam một nữ. Ba người khác đều có khuôn mặt trung niên, mặc đồ theo phong cách cổ, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, đôi mắt sắc bén nhìn về phía trước, ngay cả nói chuyên cũng nghiêm mặc, không có chút vẻ mặt dư thừa nào.

Trong năm người dường như coi đôi thanh niên nam nữ là thủ lĩnh. Ba người trung niên vẫn chờ hai người mở miệng, rất ít khi nói xen vào.

- Hắc Hùng chết đã gây nên sóng gió lớn rồi!

Người thanh niên cất tiếng nói:

- Phải biết rằng Hắc Hùng là sát thủ bị cảnh sát quốc tế phát lệnh truy nã đặc biệt, nói về thực lực, chỉ sợ cả ba vị tiền bối phối hợp với có thể thắng được y! Đồng thời Hắc Hùng cũng là một mục tiêu chúng ta tập trung từ trước tới nay. Nhưng một nhân vật như vậy lại chết quỷ dị tại ven đường Minh Châu! Có thể tưởng tượng được, nhất định có một người cực mạnh đã lẻn vào Minh Châu. Về mục đích của hắn thì không biết có liên quan tới đồ vật kia hay không... Cho nên chúng ta phải nhanh chóng tìm ra người này!

- Cho dù trước đó chúng ta đã nghi ngờ mấy người nhưng trên cơ bản cũng chứng minh hung thủ không phải là bọn họ rồi.

- Trừ án mạng Hắc Hùng ra, chúng ta còn tra được bang phái bản địa của Minh Châu là Bích Lân đường đã từng xuất hiện án mạng, cách thức giết người của hung thủ khá tương tự như cách giết chết Hắc Hùng...

- Đã điều tra rồi.

Lúc này, cô gái áo đỏ đưa ảnh chụp ra.

- Người này là kẻ bị tình nghi số một của chúng ta.

Chẳng qua khi nói những lời này, giọng điệu của chính cô gái áo đỏ cũng có vẻ nghi hoặc.

Ba người trung niên cầm ảnh nhìn lướt qua, lông mày đều nhíu lại.

- Không có khả năng!

Hầu như bọn họ đồng thời mở miệng.

Dừng lại một chút, một người chợt nói:

- Từ ảnh chụp thì người này chắc chỉ chừng hai mươi... Làm sao có năng lực giết chết được Hắc Hùng chứ?

- Trên đời cũng không phải không có thiên tài như vậy!

Người thanh niên nhìn thoáng qua ba người, lạnh nhạt nói:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️