Dòng khí ấm áp chạy khắp người.
Cảm giác đau đớn dần biến mất.
Hai hàng lông mày nhíu chặt của Đạm Đài An Thiên cuối cùng cũng chậm rãi giãn ra. Thời khắc này, Đạm Đài Diệc Dao cũng nhìn thấy, nét mặt cô không khỏi lộ ra ý cười. Cô biết mấy năm nay dù trước mặt cô em trai luôn có dáng vẻ trưởng thành, thong dong thoải mái nhưng cô biết rõ thân thể thằng bé phải chịu dày vò như vạn kiến cắn tim.
Bây giờ dường như cuối cùng nó cũn được thoải mái hơn một chút.
Tiêu Dương ra tay còn hơn tất cả các thần y trước đây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây